“Cái tiểu súc sinh này, đã kết giao với những người này ở đâu?” Sắc mặt Hạng Khuyết âm trầm, càng nhiều người giúp Hạng Trần, hắn tự nhiên càng khó chịu. Triệu Xuân Huệ cũng mặt mày sưng đau, chính mình xen vào một câu, lại bị vả mặt rồi. “Không cần, Liễu lão ca, ta ở lại đây còn có mục đích của ta.” Hạng Trần lắc đầu, không giúp Tam thúc lấy lại bản khế ước chung thân kia, hắn sẽ không rời khỏi Hạ gia. “Ai, vậy tốt, nếu là khi nào ngươi ở đây bị ủy khuất không ở lại được, Thiên Hương Tửu Trang ta có rất nhiều phủ đệ thượng hạng cho ngươi ở. Sau khi ta trở về sẽ sai người thu thập xong một tòa phủ đệ thượng hạng cho ngươi, khi nào đến Thiên Hương Tửu Trang ta, ta khi nào cũng hoan nghênh a, ha ha, có ngươi rồi, lão ca ta uống rượu cũng không sợ rượu khí nhập can nữa rồi.” Liễu Kình cười giỡn nói. “Rượu của Thiên Hương Tửu Trang tuy tốt, nhưng cũng không nên quá tham chén a.” Hạng Trần cười nói. “Hừ, mục đích gì, chẳng qua chính là thấy Khuynh Thành nhà ta mỹ mạo, ký du Khuynh Thành nhà ta mà thôi. Khuynh Thành nhà ta qua một đoạn thời gian nữa sẽ phải trở về học viện thâm tạo rồi, đến lúc đó xem ngươi còn ở lại hay không.” Triệu Xuân Huệ hừ lạnh một tiếng, ước gì Hạng Trần đi mau, để tác hợp Đại hoàng tử và Hạ Khuynh Thành. Hạng Trần bị nói cũng sắc mặt trầm xuống. “Ngươi, phụ nhân ác độc này thật quá đáng, nói cứ như Hạng Trần không cưới Khuynh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787759/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.