Hạng Trần mừng rỡ trong lòng, giá trị cây cung tốt này trong mắt hắn, tựa như một xạ thủ bắn tỉa giỏi, đạt được một khẩu súng bắn tỉa cao cấp nhất. Mà hắn vốn dĩ thiên phú phương diện này đã mạnh, thị lực có thể xuyên thấu, thính giác càng linh mẫn gấp nhiều lần loài người, khứu giác còn tốt hơn chó, có thể nói là thần xạ thủ trời sinh. Giá trị của cây Liệp Long Cung này, trong mắt hắn, tính thực dụng chỉ sợ còn lớn hơn hiệu quả đạt được một viên yêu đan. Hạng Trần tâm tình vui vẻ, sau khi lại tìm kiếm một phen trong sơn động, không tìm thấy thứ gì hữu dụng, lúc này mới chuẩn bị rời khỏi đây. Đem Liệp Long Cung thu vào Càn Khôn Giới, ra khỏi sơn động, đúng là giữa trưa, ánh nắng tươi đẹp xuyên qua dãy núi hoang dã của Yêu Vụ Sơn Mạch, khiến sương núi cũng nhạt đi vài phần. "Tiếp theo, chính là bắt đầu kế hoạch báo thù của tiểu gia rồi." Hạng Trần ánh mắt lạnh lẽo vài phần, cõng Yêu Đao Long Khuyết chạy về phía dãy núi hoang vu mênh mông. "Tiểu tử thúi, thứ tốt có thể đưa cho ngươi chỉ có bấy nhiêu thôi, con đường tương lai thì phải xem chính ngươi đi như thế nào." Trên đỉnh Xà Sơn, Bát ca cõng chân giò lợn nhìn về phía thân ảnh thiếu niên biến mất thì thào nói. Ở đâu có nhiều đồ tốt như vậy để nhặt chứ, có điều, có lẽ chỉ là người không biết ngươi đang vì ngươi mà trả giá thôi. Hạng Trần một đường xuyên qua sơn lâm, ngẫu nhiên nhìn thấy hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787735/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.