Hạng Trần không lập tức rời đi, mà là lên núi, ngọn núi này nếu là chỗ cư trú của Bích Hàn Huyền Xà, biết đâu trong hang ổ có bảo vật gì đó cũng không chừng. Hắn lên núi tìm kiếm khắp nơi, sau nửa canh giờ, tìm được một hang động to lớn. Đá xung quanh hang động này là phi thường nhẵn bóng, xung quanh bị nghiền ép ra rất nhiều đường rắn, hiển nhiên là địa phương Bích Hàn Huyền Xà thường xuyên hoạt động. Hang núi này, cửa động cao hơn ba mét, rất rộng, sau khi Hạng Trần đi vào, một cỗ âm hàn chi khí bao phủ tới. Trên vách đá trong động còn có một số tinh thạch thạch anh phát sáng, bên trong có u quang nhàn nhạt, ánh sáng rất tối, nhưng Hạng Trần vẫn có thể thấy rõ, năng lực nhìn đêm của hắn còn tốt hơn sói. Không gian bên trong động, càng đi vào bên trong, không gian trong động càng lớn, đã có thể so với đại sảnh rồi. Cuối cùng, hắn thâm nhập mấy chục mét, cuối cùng đi đến tận cùng. Trong huyệt động ở vị trí tận cùng, có rất nhiều cỏ khô, xung quanh lại có rất nhiều quần áo nhân loại vỡ vụn, cùng với một đống binh khí cũ nát, hiển nhiên là nhân loại đi vào lãnh địa của nó, bị nó giết chóc thôn phệ xong phun ra đồ vật. Đôi mắt Hạng Trần trong nháy mắt sáng lên, hắn ở một góc, lại phát hiện một đống đá phát sáng, tất cả lớn nhỏ trên trăm khối, tản mát ra linh khí. "Linh Thạch!" Hạng Trần vui vẻ nói, Linh Thạch, một loại khoáng thạch ẩn chứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787734/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.