Lão nhân này cũng cư ngụ ở trong Vạn Dược Các. Không gian trong Vạn Dược Các rất lớn, theo lão nhân xuyên qua một hành lang dài màu chu hồng, vượt qua mấy giao lộ phân nhánh, đi ngang qua một khu rừng trúc nhỏ yên tĩnh. Mà ở bên cạnh rừng trúc, còn có một đài thanh tuyền nhẹ nhàng tuôn ra nước suối, xung quanh hình thành một đầm nước nhỏ có đường kính hơn mười mét, một dòng suối nhỏ chảy về nơi khác. Một tòa viện lạc độc lập tĩnh nhã yên lặng đứng sừng sững bên cạnh đầm nước nhỏ, tĩnh nhã biệt trí. Đẩy cửa sân ra, trong sân hoa cỏ đang tươi tốt, trong đình viện còn có một giàn cây nho. Chẳng qua trong mùa đông này, giàn cây nho này cũng là một mảnh xanh biếc, trên đó kết đầy nho tím như thủy tinh, quấn quanh từng sợi mịt mờ. “Tiểu bằng hữu mời ngồi.” Lão nhân mời Hạng Trần ngồi xuống bên cạnh cái bàn đá dưới giàn cây nho, trong tay mình quang mang dũng động, xuất hiện một bộ trà cụ. “Lão tiên sinh mời ngồi.” Hạng Trần ngồi xuống, và lão nhân ngồi đối diện bàn đá, Triệu Mục yên lặng đứng sau Hạng Trần. Lão nhân không vội không chậm, đốt lò than lên, rót thanh tuyền vào trong ấm trà, bài trí xong trà cụ, đặt trà diệp vào trong hai chén trà. “Thiên Vụ Linh Trà.” Hạng Trần kinh ngạc thốt lên, nhận ra bên trong chén trà, từng mảnh từng mảnh lá trà tựa như sương trắng. Đây thật là một loại linh trà, một lạng đã đáng giá mấy ngàn vàng, người bình thường thật sự không uống nổi. Cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787653/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.