Nghe nói Vương Ưng sau khi trở về Vương gia đã mười ngày không ăn bất kỳ thứ gì, nôn mửa ròng rã ba ngày, cả người suýt chút nữa hư thoát, chết vì mất nước. Thế nhưng, khi cha mẹ của hắn truy hỏi tình huống, Vương Ưng lại cái gì cũng không nói, hộ vệ của hắn cũng không dám tiết lộ. Chuyện này nếu như nói ra ngoài, chỉ sợ hắn sẽ trở thành trò cười lớn nhất của Vương gia. Đây cũng coi như là Vương Ưng ăn đại tiện, có nỗi khổ không thể nói ra. Đương nhiên, những điều này đều là chuyện sau này. "Huynh đệ, ngươi xem muội muội ta bây giờ tình huống nên làm thế nào?" Công Tôn Thắng Thiên hỏi Hạng Trần, đã trực tiếp dùng huynh đệ xưng hô. "Trạng thái hiện tại của Công Tôn tiểu thư cứ lưu lại trong Vạn Dược Y Quán đi. Chỉ cần bảo vệ được tâm mạch, những vết thương khác ở đây liền có thể điều dưỡng tốt." Hạng Trần nói. "Người đâu, sắp xếp cho Công Tôn tiểu thư một phòng bệnh độc lập tốt nhất." Hoa Quán chủ cũng trực tiếp phân phó dược sư dưới trướng. "Huynh đệ, đại ân không cần đa tạ. Đúng như ta đã nói trước đó, sau này chuyện của ngươi chính là chuyện của ta Công Tôn Thắng Thiên." Công Tôn Thắng Thiên lại nghiêm mặt nói. "Công Tôn đại ca nói quá lời rồi. Ta đã nói qua, trị bệnh cứu người vốn là thiên chức của y giả." Hạng Trần cười nhạt nói, không kiêu không nóng nảy, không có khí chất xốc nổi của người cùng lứa. "Lời tuy nói như thế, thế nhưng ta nhất định phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787652/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.