Hai ông bà lão vừa đi, kế hoạch bán nữ nhi của Mã Bình cũng theo đó mà tan vỡ.
Ông ta che tay đang mất m.á.u mà lạnh toát, ghét bỏ liếc nhìn Tề Thanh, lại nhìn chằm chằm vào Chu Mai Mai và Phùng Xuân, không thể nuốt trôi cơn tức giận trong lòng.
Ông ta không làm gì được Tề Thanh và Diêu Xuân Nương, mặt lạnh lùng nói với Phùng Xuân: “Tối nay nếu lão tử không thấy bóng dáng ngươi ở nhà, ngày mai lão tử sẽ trói ngươi bán cho lão mù ở thôn Đông.”
Phùng Xuân nghe thấy vậy, nắm chặt áo của Chu Mai Mai, sợ đến mức run rẩy: “Mai di, ta, ta không muốn sống với lão mù.”
Chu Mai Mai không phải là phụ mẫu của Phùng Xuân, sớm đã đoán rằng một ngày nào đó Mã Bình sẽ đến bắt Phùng Xuân về, nhưng không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.
Bà ta ôm lấy cái thắt lưng đau nhức, nhìn Mã Bình, vẫn có thể nặn ra một nụ cười quyến rũ: “Lão Mã, dù sao ngươi cũng muốn bán nữ nhi, bán ai chẳng được, chi bằng bán Phùng Xuân cho ta.”
Mã Bình đang tức giận, không ăn theo trò này, ông ta khinh bỉ cười lạnh một tiếng: “Quả phụ thối tha mua nữ nhi, nói ra cũng không sợ người ta cười. Mơ đi, ngươi cho lão tử núi vàng cũng không bán!”
Chu Mai Mai hạ thấp giọng mà nhận được câu trả lời như vậy, tức đến mức mắt trắng dã. Bà ta còn muốn tranh cãi vài câu, thì nghe Mã Bình đe dọa: “Nếu ngươi dám ngăn cản nha đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-xuan-thanh/3739223/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.