Ngăn trước mặt Nhiếp Thiên là gã hài đồng thứ nhất, bị Nhiếp Thiên trùng kích lập tức bị đụng ngã trên mặt đất.
Đứa bé kia, chính là Nhiếp Viễn cháu trai Nhiếp Nam Sơn, Nhiếp Viễn ngã xuống lập tức “oa oa” khóc lớn.
Nhiếp Thiên nhìn cũng không nhìn Nhiếp Viễn, thậm chí còn không có tránh ratrực tiếp vượt lên trên người Nhiếp Viễn. Chân phải lúc rơi xuống đấtlại hoàn toàn một cước dẫm nát lên tay Nhiếp Viễn kiến Nhiếp Viễn phátra tiếng khóc thê thảm.
Vừa mới an tĩnh lại Nhiếp Nam Sơn,còn có phụ thân của Nhiếp Viễn là Nhiếp Thu nhìn thấy lập tức đâu lòng, sắc mặtcũng trở nên âm trầm xuống.
Chỉ là tham gia đại hội bốc thăm hàiđồng, trong lúc cướp đoạt Linh Khí,cũng thường có va chạm phát sinh,Nhiếp Nam Sơn cùng Nhiếp Thu tuy trong lòng có bất mãn, nhưng đều nhẫnnhịn, cũng không lập tức phát tác.
-“Nhiên Thiên, cẩn thận một chút!”Nhiếp Thiến vội vàng hô to.
Nhưng Nhiếp Thiên tựa hồ không nghe thấy được Nhiếp Thiến kêu gọi, lướt quaNhiếp Viễn, lập tức chạy về kiện Linh Khí cách hắn gần nhất.
Trênđường, một hài đồng Nhiếp gia khác, cũng đôi nhỏ mắt sáng lên nhìn vềphía chiếc bao tay tản ra ánh sáng màu đỏ mờ mịt đó. Đứa bé kia thò tayra, dần dần vươn tới cái bao đó, đầu ngón tay cũng dần phóng xuất ramột tia hồng mỏng. rõ rang thuộc tính đứa bé kia tu luyện, cùng songlinh lực ẩn chứa trong cái bao tay là hoàn toàn nhất trí.
-“Đó là Lượng nhi phúc trạch” Nhiếp gia một gã tộc nhân hệ thứ thần sắc rung động lúc này kích động lên.
Liễu Nghiễm cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vuc-chi-vuong/55269/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.