"Hứa lang!"
Chủ nhà nơi đây -- đệ đệ của Hồng Dương hầu nghênh đón, y mặc áo choàng mỏng và rộng, đứng ở đó, có ba phần phong thái thần tiên.
Chủ nhà mỉm cười đón khách: "Đã lâu nghe danh, bây giờ mới biết không bằng gặp mặt một lần."
Hứa Yên Miểu lập tức lấy lại tinh thần bắt đầu làm việc.
Hai bên khách sáo với nhau vài câu, chủ nhà lại đi đón người khác, Hứa Yên Miểu liền tìm một chỗ ngồi xuống.
Khoảnh khắc Hứa Yên Miểu xoay người, đệ đệ của Hồng Dương hầu quay đầu nhìn hắn một cái, tâm trạng phức tạp.
Xin lỗi, Hứa lang, nhưng ta thật sự cần phải tạo tiếng tăm để Bệ hạ nhìn thấy tài học của ta.
Dù sao ngươi cũng chỉ mất mặt một chút thôi, cũng không ảnh hưởng gì. Ngươi vẫn là Thị trung mười chín tuổi, Bệ hạ cũng sẽ không vì chuyện nhỏ này mà bãi miễn ngươi.
*
Hứa Yên Miểu vừa ngồi xuống, liền bắt đầu xem bát quái tự giải trí.
Giao thiệp cái gì, tạo tiếng tăm cái gì, đối với người thích nằm như hắn mà nói là không tồn tại.
-- Dù sao hắn cũng không vội thăng quan. Cứ coi hắn như phông nền là được rồi.
[Ta xem xem...]
[Đỉnh của chóp! Khó trách Lưu Học sĩ xin nghỉ mấy ngày, nói là bị trĩ tái phát -- thì ra là dùng kem mắt của phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3746167/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.