Những đề cử tiếp theo, có người thật lòng đề cử, cũng có người lòng dạ bất chính khiến Hứa Yên Miểu nhìn mà hoa cả mắt, trong lòng thầm kêu đã ghiền.
Quan trường rất đáng sợ, nhưng sự náo nhiệt của quan trường cũng thật sự rất nhiều.
Ví dụ như một vùng đất phong xa xôi nào đó.
Tam hoàng tử -- tước hiệu là "Phúc" Vương đang vuốt ve con bạch xà to lớn trên cánh tay, eo dùng để giải nhiệt, cảm nhận xúc cảm trơn trượt, trên mặt nở nụ cười: "Tế Bắc Vương mưu phản rồi?"
Thị vệ mang tin tức đến bổ sung: "Đã mưu phản xong rồi, bị bắt rồi."
Phúc Vương dừng lại.
Thị vệ nhận được ám thị của chủ tử, ân cần bổ sung thêm: "Từ lúc bắt đầu mưu phản đến khi bị bắt, nghe nói chỉ mất hai canh giờ."
Sau đó lại kể chi tiết thủ đoạn mưu phản của hắn.
Phúc Vương: "..."
Vuốt ve làn da mát lạnh của tâm can bảo bối, Phúc Vương mắng một câu: "Vừa ngu vừa vô dụng, sao lại có gan mưu phản chứ."
Liếc nhìn thị vệ, nói: "Ngươi lui xuống trước đi -- không, ngươi đi mời Lưu Trưởng sử đến đây."
"Vâng."
Chờ thị vệ lui xuống, Phúc Vương cúi người xuống, bưng lên một dòng suối trong vắt được dẫn đến nhân tạo, nước suối trong veo lạnh lẽo, bạch xà rơi tõm xuống nước, vẫy đuôi, cột nước b.ắ.n lên mặt mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3745865/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.