[Ngon quá!!!]
Hoàng Dụng đắc ý vuốt râu.
Hứa Yên Miểu không nhịn được lại gắp thêm một đũa.
[Trước đây ăn nho đều khá chua, đây là giống mới sao?]
Hoàng Dụng dè dặt mỉm cười: "Đây là do phu nhân ta bóc vỏ rồi dùng mật ong ngâm, tất nhiên là khác biệt. Ta đã nói rất nhiều lần không cần phải làm rầm rộ như vậy, nhưng phu nhân tính tình bướng bỉnh, chỉ nói muốn chăm sóc ta chu toàn mọi mặt."
Hứa Yên Miểu thuận theo khen ngợi vị phu nhân này vài câu.
Trong lòng cũng thuận thế nghĩ: [Vị phu nhân này... quả thật đối xử với Hoàng lang trung rất tốt.]
[Đáng tiếc một đóa hoa tươi lại cắm trên bãi phân bò.]
Hoàng lang trung: ???
Ghen tị! Hứa Yên Miểu nhất định là đang ghen tị!
[Chết tiệt! Khó trách lại ngon như vậy!]
Giọng nói kinh ngạc đó, suýt nữa khiến lão Hoàng đế bị nghẹn khi đang ăn trái cây.
Ngơ ngác nhìn sang.
Đã xảy ra chuyện gì?
Hứa Yên Miểu vạch trần rất nhanh.
[Ha ha ha——]
[Hoàng lang trung chắc chắn không biết, phu nhân hắn thích ăn ngọt, nho ngày nào cũng ngâm ăn, tự mình ăn hết nửa chậu, còn thừa mấy quả dưới đáy chậu thì bỏ vào đĩa sứ tinh xảo bày biện, đợi hắn về nhà thì bưng lên lừa gạt!]
Sự thật đến quá bất ngờ, Hoàng Dụng đứng ngây người tại chỗ.
Vậy... số trái cây này không phải phu nhân hắn đặc biệt chuẩn bị cho hắn???
Lão Hoàng đế ăn một quả nho: "Nho này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3741162/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.