Người nhà họ Khổng nhìn nhau, cùng chắp tay thi lễ: "Đa tạ Bệ hạ." Tuy nhiên, khoảng cách giữa họ và Hoàng đế, trong khuôn khổ lễ nghi, có thể xa bao nhiêu thì xa bấy nhiêu.
Lão hoàng đế mất mười nhịp thở mới phản ứng lại được rằng những người này đang cảnh giác ông.
Lão hoàng đế: "..."
Thôi được rồi. Có sự kính sợ còn hơn không, phải không, họ Hứa?
*
Tia chớp xé toạc bầu trời, sấm sét ầm ầm vang vọng trên nền trời đen kịt, mưa như trút nước.
Thoắt cái đã sang tháng mười một.
Lúc này, Vĩnh Xương Hầu đang đứng trên chiến thuyền, dẫn thủy sư tiến về phía nước Oa.
Việc tấn công Oa quốc khiến rất nhiều người trong thủy sư trăm bề khó hiểu.
Một nơi cằn cỗi như vậy, nghe nói còn thường xuyên có gió độc, động đất, lại xa xôi nghèo khổ, cũng chẳng gây ra mối đe dọa gì cho Đại Hạ, đánh chiếm nó để làm gì?
Chẳng lẽ Đại Hạ đã nghèo đến mức này rồi sao? Ngay cả một đồng tiền trong tay kẻ ăn mày cũng muốn cướp đoạt?
Vĩnh Xương Hầu không hề nói với thủy sư rằng trên đảo có mỏ vàng mỏ bạc. Thứ nhất, tai vách mạch rừng, thứ hai, nếu để họ biết, nhỡ đâu họ nóng lòng lập công, hành động hấp tấp thì tổn thất chính là thực lực của Đại Hạ.
Năm vạn thủy quân Đại Hạ cùng hai trăm chiến thuyền tiến thẳng đến bờ biển Oa quốc, khiến người Oa kinh hãi đến ngây người.
Đã rất lâu rồi họ không gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740515/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.