【Gây dựng cũng khá thành công, người ở đây đều cho rằng ông ta là ẩn sĩ cao nhân đại nho, gửi không ít thiếp mời ông ta tham gia các buổi yến tiệc văn chương, hội họp trong vườn, ông ta từ chối rất nhiều, một tháng chỉ xuất hiện trước mặt mọi người một hai lần, rất có phong thái của cao nhân.】
【Lần này là được thư viện mời, đến giảng bài cho học trò, chậc chậc, còn có không ít đại nho ở đó. Oa! Đồng đại nho cũng ở đó! Quyền lão trước đây nghe nói chuyện này, bây giờ cũng ở trong thư viện!】
Dù biết nhiều như vậy, miệng Hứa Yên Miểu vẫn rất kín, nói với lão Hoàng đế: "Thần cũng không biết, nhìn giống như một thư viện?"
Lão Hoàng đế liếc mắt nhìn hắn, quất roi ngựa: "Qua đó xem!"
Đàn ngựa phi nước đại, đến tận bên ngoài thư viện.
Tên thư viện rất hay, gọi là "Hữu Dư thư viện".
"Hữu Dư?" Binh bộ Thượng thư nhẩm đi nhẩm lại hai chữ này, cười nói: "Đúng là rất có ý vị."
Mọi người thong thả bước vào, không có ai ra ngăn cản, trong thư viện tụ tập rất đông người, nhìn trang phục, phần lớn là học trò của thư viện, một phần nhỏ là người bên ngoài, cộng lại ước chừng mấy trăm người.
Đến một cái sân, mọi người tự tìm chỗ ngồi xuống, ở giữa là một cây hoè gai.
Lão Hoàng đế cũng tìm một chỗ ngồi xuống, các quan viên khác lần lượt ngồi xuống.
"Xem Cố Tuyển kia có thể nói gì." Lão Hoàng đế nói.
—— Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740509/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.