Hộ bộ Thượng thư thật sự không nỡ nhìn biểu cảm của Bệ hạ lúc này, lặng lẽ giơ tay áo lên che mắt.
Hứa lang còn đang đổ thêm dầu vào lửa, không ngừng lẩm bẩm trong lòng: 【Ông trời phù hộ, đừng chọn ta, ngàn vạn lần đừng chọn ta!】
Lão Hoàng đế: )
"Hứa, Yên, Miểu."
Có thể thấy rõ ràng, Hứa Yên Miểu run lên. Nhưng khi hắn bước ra, hành lễ đúng quy củ, giọng nói cũng rất bình thường: "Bệ hạ."
Lão Hoàng đế nhìn chằm chằm hắn: "Nghe nói ngươi cưỡi ngựa b.ắ.n cung rất giỏi."
【Á???】
"Lần này đi theo, ngươi cũng đến."
Hứa Yên Miểu chỉ đành nói: "Tạ ơn Bệ hạ ban ân, nhưng không biết tin đồn từ đâu ra, thần không biết cưỡi ngựa b.ắ.n cung."
"Không sao."
—— Nhìn bộ dạng đau đầu của ngươi, trẫm liền vui vẻ.
Hơn nữa, dù không biết cưỡi ngựa b.ắ.n cung, ít nhất cũng có thể lên ngựa chứ?
Nụ cười lại hiện lên trên mặt lão Hoàng đế, ông mỉm cười chọn thêm vài đại thần đi theo: "Đi thôi."
...
Lão Hoàng đế: "... Ngươi thật sự một chút cũng không biết?"
Hứa Yên Miểu leo lên nửa ngày cũng không leo lên được ngựa, chỉ có thể chắp tay: "Là thần làm chậm trễ Bệ hạ rồi."
Ánh mắt Hứa Yên Miểu vô cùng vô tội, nhưng tiếng lòng lại rất mạnh mẽ, hùng hồn: 【Ta đã nói là ta không biết rồi mà! Có xe để ngồi, ai lại đi học cưỡi ngựa! Ta đâu phải người Mông Cổ!】
Lão Hoàng đế nghiến răng: "Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740508/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.