Chính là vị vừa được thăng lên từ tri huyện Thanh Phố.
Đối phương: “Ngươi…”
Phẩm cấp của Hình bộ Chủ sự cao hơn hắn, Hứa Yên Miểu theo lễ nghi chắp tay: “Bái kiến Chủ sự.”
Đối phương không nói gì, Hứa Yên Miểu nhìn đối phương một cái, trên trán hiện lên một dấu hỏi chấm.
Sao lại cảm thấy ánh mắt người này vô cùng… phức tạp?
Không xa bỗng có người gọi: “Hứa lang!”
Hứa Yên Miểu nghiêng đầu nhìn, có chút kinh ngạc, vội vàng tiến lên: “Trung quý nhân, đây là…”
Đại thái giám cười nói: “Hoàng gia tìm Hứa lang, mau theo nô tài đi thôi.”
*
Vào trong phủ đệ mà Lão Hoàng Đế đang ở, Hứa Yên Miểu được đại thái giám ra hiệu, đi thẳng đến nơi Lão Hoàng Đế làm việc, gõ cửa.
“Vào đi.”
Hứa Yên Miểu đẩy cửa vào: “Bệ…”
“Thôi, không cần làm mấy thứ rườm rà này. Qua đây, viết một chữ cho ta xem.”
Hứa Yên Miểu đầy đầu nghi hoặc, nhưng vẫn ngồi xuống trước án thư nhỏ, dùng bút lông viết chữ “Ân”.
Lão Hoàng Đế nhìn một cái, trêu chọc: “Cũng ngay ngắn đấy, ngươi sao chép công văn đều nhờ tiểu lại thay ngươi viết, ta còn tưởng ngươi không biết dùng bút lông viết chữ đấy.”
Hứa Yên Miểu “…” một lát, mới nói ra được một câu: “Bình thường có luyện ạ.”
Phát hiện sau khi xuyên không đến thời cổ đại, hắn vẫn luôn cố gắng luyện tập, tuy không thể luyện ra được nét chữ của nguyên chủ, nhưng ít nhất cũng viết được.
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740492/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.