Bách quan hoang mang: Hả? Cái này cũng tính là chuyện nghiêm trọng sao?
Lý Anh: "..." Lời đã nói ra, y cắn răng vừa khóc vừa nói: "Con từng bị triệu vào cung. Sau đó tổ phụ liền tức chết!"
Việc hôn quân kia chơi đùa với nam đồng là thật. Lý Anh từng vào cung cũng là thật _ _ chỉ là được ban thưởng, không bị làm gì khác. Tổ phụ bị tức c.h.ế.t cũng là thật.
Nhưng căn bản không phải cùng một ngày. Chuyện này không cần nói cho Lý Thạch Hổ biết.
Dưới ánh mắt vừa chấn động vừa khâm phục của mọi người, dưới ánh mắt vừa kinh ngạc vừa yêu mến của lão hoàng đế "Lý khanh quả là một trung thần!", Lý Anh tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Tên Hứa Yên Miểu c.h.ế.t tiệt kia, nếu không phải ngày thường nghe quá nhiều chuyện tầm phào, y sao lại buột miệng nói ra chuyện này vào lúc này!
Còn Lý Thạch Hổ...
Ông trợn tròn mắt.
…
Lý Thạch Hổ trầm mặc ba ngày liền, cứ ngồi trên một tòa lầu, nhìn dòng người qua lại phía dưới, gió cát ở Sơn Hải Quan rất lớn, mỗi khi gió lớn nổi lên, cát vàng mù mịt.
Biên quan vốn là nơi khổ lạnh, nhưng trên mặt bá tánh ở Sơn Hải Quan đều nở nụ cười. Chứng tỏ vị tân hoàng đế này làm rất tốt.
Ông nhớ trước khi mình rời đi, ngay cả vùng trung nguyên phì nhiêu, bá tánh cũng đều mang vẻ sầu khổ.
Ngày thứ tư, Lý Thạch Hổ đi gặp lão hoàng đế.
Ngày thứ năm, Lý Thạch Hổ mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740482/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.