Bạch Dương giáo chủ:…
Vui buồn lẫn lộn, suýt chút nữa thì tắt thở.
Chiến công của Vĩnh Xương Hầu… ở Đại Hạ, dù là trẻ con ba tuổi cũng biết. Cái nơi nhỏ bé này, sao có thể mời được Vĩnh Xương Hầu đến!
Nghe những người khác xưng danh, tinh thần đã hoảng loạn——
“Ta là Hình bộ Lang trung.”
“Giám sát Ngự sử.”
“Ừm… cũng không phải quan lớn gì, chỉ là Binh bộ Ti Vụ.”
“Ta là Lại bộ Ti Vụ!”
Bạch Dương giáo chủ: “…”
Hóa ra không phải người của quan phủ vào ổ phản tặc, mà là phản tặc vào ổ quan phủ?
Bạch Dương giáo chủ giơ hai tay lên, “Chát” một tiếng, tát vào mặt mình.
Đau.
Không phải mơ.
Rốt cuộc là nhân tài nào chiêu mộ những người này vậy? Có bản lĩnh này còn làm phản tặc làm gì? Đến sòng bạc đi!
Tên phản tặc dẫn người vào lại tiếp tục lùi về sau, lùi về sau, lùi về sau…
…
Nghe nói người của Bạch Dương giáo chủ động đầu hàng, Lão Hoàng đế không hề bất ngờ…nếu không biết đám người này là loại người gì, ông ta cũng sẽ không yên tâm kiếm khoản tiền in ấn này.
Gặp lại các quan, ông ta đích thân nghênh đón: “Các ái khanh có mạnh khỏe không?”
Tuy nói là các ái khanh, nhưng thực tế ánh mắt cứ liếc về phía Hứa Yên Miểu.
Những người khác: “…”
Quen rồi thì thôi.
Hộ bộ Thượng thư tiến lên một bước: “Bệ hạ, thần có một việc muốn hỏi Bệ hạ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740392/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.