Lão Hoàng Đế mỉm cười: "Vậy trẫm sẽ đợi."
...
Ở hậu trạch, đồng tử của phu nhân Huyện lệnh run lên vì quá sốc: "Lão gia bảo ta nấu canh bột mì? Chuyện này...ta nào biết nấu!"
Dù có muốn thể hiện với Hoàng đế rằng mình không quên gốc, cũng không thể nói như vậy chứ!
Phu nhân Huyện lệnh suy nghĩ một chút, rồi lại thở dài: "Nhưng mà, lão gia có lẽ cũng không ngờ ngài ấy chỉ nói vậy thôi, Bệ hạ vậy mà lại nghiêm túc như vậy."
Nhưng...canh bột mì gì đó nàng thật sự không biết nấu! Nghe nói khi nấu từng bước Cẩm Y Vệ đều sẽ giám sát, để phòng ngừa bất trắc, nàng cũng không thể nhờ người khác làm.
Nha hoàn đến báo tin nhỏ giọng nói: "Cô gia dặn dò, có vị đầu bếp ở tiểu trù biết nấu canh bột mì, có thể để nàng ấy hỗ trợ."
"Đầu bếp?"
Thấy phu nhân không nhớ ra, nha hoàn nhắc nhở: "Cô gia từng chịu ơn của người trong thôn, vị đầu bếp đó chính là vợ của người hàng xóm nhà ông ấy. Nàng ấy không giỏi nhận mặt người, năm xưa được mời đến để hầm canh cho phu nhân ở cữ, sau đó thì ở lại luôn."
"Nàng ấy à!" Phu nhân Huyện lệnh chợt hiểu ra, liền cùng vị đầu bếp đó nấu một nồi lớn canh bột mì—— chủ yếu là để tăng thêm khối lượng công việc cho đầu bếp.
Lại nghe theo lời khuyên của đầu bếp, ăn kèm với bánh bao hấp, dâng lên ngự tiền.
Vài vị quan đi theo cũng được chia một bát nhỏ. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740384/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.