Vì vậy, không có cách nào biện bác bằng cách “Ở điện thí, bản thân có mặt, chữ viết giống nhau, viết rất trôi chảy và không có dấu hiệu gian lận”.
Nhưng, lại có một quan viên nhảy ra nói: “Chữ viết trong khoa cử cố ý viết cho khảo quan xem, khác với bình thường cũng là chuyện bình thường.”
Sau đó, lại có một quan viên nhảy ra: “Lỡ đâu Hứa Tư Vụ biết viết chữ bằng tay trái thì sao!”
Thái tôn đã nghĩ đến chuyện này sẽ gặp không ít trở ngại, dù sao người bình thường cũng sẽ không thừa nhận mình gian lận khoa cử, huống chi hắn cũng không có bằng chứng mang tính quyết định, chỉ có thể dựa vào thái độ của Hoàng đế và một số suy đoán để khiến Hứa Yên Miểu thân bại danh liệt.
Nói theo cách hiện đại chính là, dù không có hình ảnh chứng minh người này phạm tội, cũng không có DNA, dấu vân tay vân vân để đưa ra bằng chứng xác thực, nhưng chỉ cần hình thành chuỗi bằng chứng, là có thể kết tội.
Vì vậy, hắn vốn định dùng việc làm loạn hậu cung để gây ra ác cảm của Hoàng đế, sau đó lại tung ra chuyện gian lận khoa cử, như vậy, trong trường hợp Hoàng đế đã có thành kiến về nhân phẩm của người này, thì dù bằng chứng không hoàn toàn đầy đủ, đối phương cũng rất khó thoát khỏi kiếp nạn.
Nhưng!!!
Thái tôn không ngờ trở ngại lại lớn đến mức này!
Hứa Yên Miểu chỉ là một tiểu quan cửu phẩm thôi mà! Tại sao hết quan viên này đến quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-trong-trieu-deu-nghe-thay-tieng-long-cua-ta/3740369/chuong-124.html