Trường cấp ba Chí Hoằng nổi tiếng với phong cách nghiêm cẩn, đặc biệt từ sau khi Tằng Chính Phàm lên làm giám đốc, từ chuyện lớn tới chuyện nhỏ, đều không phân biệt mà phải tuân theo quy định.
Ông ta không thích sự sáng tạo, chín chắn, nghiêm túc mới là phong cách của ông. Thi đua học tập, rèn luyện tri thức thì được, lễ mừng, liên hoan gì đó thì miễn.
Từ lúc ông ta lên làm giám đốc, trường cấp ba Chí Hoằng không tổ chức vũ hội tốt nghiệp nữa, trong buổi lễ tốt nghiệp sẽ chỉ có mấy học trò ưu tú lên phát biểu, cùng lắm thêm vài tiết mục văn nghệ, nhưng nói chung sẽ ở trong không khí nghiêm túc, trầm lặng.
Lần này vốn ông cũng không cho phép, nếu không phải các câu lạc bộ, giáo viên, đám học trò, đến ngay cả hiệu trưởng cũng nói: “Tiểu Tằng, thỉnh thoảng thư giãn cũng tốt mà.”, ông tuyệt đối không tổ chức cái gọi là vũ hội tốt nghiệp.
Mà dù đã đồng ý, ông cũng năm lần bảy lượt nhắc nhở: “Muốn yên ổn thì phải chú ý bồi dưỡng nội hàm của học trò trường Chí Hoằng, tuyệt đối không được có bất cứ hành vi, cử chỉ nào phá hoại phong cách của trường…” Những lời này ông nói tròn nửa giờ trong cuộc họp giáo viên.
Tất cả các giáo viên đều dành một tiết để truyền đạt lại, nhưng Hà Trung Trung nói thêm một câu: “Chơi vui vẻ, nhưng đừng thái quá, nếu không đàn em lớp dưới sẽ không được may mắn thế này nữa đâu.”
Cho nên sau khi tan học, học trò các năm khác đều ủ rũ, phàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-song-toan/660399/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.