So với Chấn Võ, lúc nào Chấn Văn cũng chủ động hơn.
Như là lúc muốn thân thiết, lúc nói về một chủ đề nào đó, lúc muốn làm việc gì đó cùng nhau, trước giờ luôn là Chấn Văn đưa ra ý kiến, Chấn Võ phối hợp. Chỉ có trong tiệc sinh nhật kia là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất Chấn Võ chủ động dùng hành động để thể hiện rằng anh yêu Chấn Văn.
Điều này làm cho Chấn Văn rất buồn bực, mặc dù lúc nào cũng có một người đứng ở phía sau yêu thương mình, cảm giác rất an toàn, nhưng đôi khi vẫn có chút uất ức. Lúc nào cậu cũng cảm thấy thiếu gì đó, giống như tay cậu vươn ra, nhưng lại chỉ sờ thấy một bức tường, không khỏi có cảm giác hụt hẫng.
Cho nên, cậu có một kế hoạch, mà vì kế hoạch này, cậu sẵn sàng liều mạng.
Một ngày trước kỳ thi cuối năm, bởi vì thời tiết nóng bức, Chấn Văn tham lạnh, lén hạ nhiệt độ trong phòng mình xuống rất thấp. Cho nên, ngày hôm sau tỉnh dậy, Chấn Văn nằm ở trên giường bóp đầu, nước mắt, nước mũi thi nhau chảy khiến mắt cậu không sao mở được. Hắt xì một tiếng, không lâu sau Chấn Võ vội vã vọt vào.
Chấn Võ vừa đi vào phòng liền rùng mình, vội điều chỉnh nhiệt độ điều hòa xuống, rồi đi đến bên giường, sờ cánh tay lạnh buốt của Chấn Văn, bất đắc dĩ nhìn cậu: “Đến chừng nào em mới chịu ngoan ngoãn nghe lời đây?”
Nói xong cúi người sờ trán Chấn Văn, cau mày lo lắng, xoay người đi ra ngoài, lúc trở lại bưng theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vo-song-toan/660374/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.