***
Trần Túc Phong muốn mở miệng phản bác theo bản năng.
Hoang đường, quá hoang đường.
Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ lại, cậu ta chẳng hề nói một câu.
Cậu ta không tìm được điểm để phản bác.
Tất cả suy nghĩ xây dựng nên con đường đột phá của Nam Chu đều dựa trên nền tảng tiền đề “người không gian đa chiều không thể dự đoán trước được tương lai”.
Nam Chu từ chối lên tàu, thông qua sáu bức tranh chứng minh rằng “tương lai” mà cậu nhìn thấy sẽ thực sự diễn ra trên chuyến tàu.
Điều này dẫn tới một mệnh đề mâu thuẫn.
Rõ ràng người không gian đa chiều không thể biết trước được tương lai, tại sao vẫn có thể phát cho Nam Chu xem trước một đoạn hình ảnh sẽ diễn ra trong tương lai theo logic tự nhiên?
Căn cứ vào mệnh đề mâu thuẫn này, Nam Chu hồi tưởng tất cả những chuyện mình đã trải qua, bóc trần sự thật từ tất cả những chi tiết nhỏ ấy và đưa ra được một kết luận. Cho dù nó thực sự ly kỳ, nhưng cũng là cách qua màn gần với sự thật nhất.
Trần Túc Phong không khỏi nghĩ, trong sáu tiếng chờ đợi tàu xuất phát này, sợ rằng đầu óc Nam Chu luôn suy nghĩ, chưa từng nghỉ ngơi một phút nào.
Trần Túc Phong im lặng, suy nghĩ theo hướng tư duy của Nam Chu.
Phó bản cá nhân của mỗi người chẳng qua chỉ là một mắt xích trong mặt Mobius dài đằng đẵng.
Sau khi biết chắc chắn thời gian trở về của từng người, xác định không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314237/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.