***
Khúc Kim Sa chếnh choáng say, buông chiếc cốc trong tay xuống.
Ngoại trừ tiếng vang đế cốc chạm vào quầy rượu hơi lớn ra, biểu cảm của ông ta không biến hóa gì nhiều, nhưng trong lòng không nén nổi cơn kích động cuồn cuộn.
Điên rồi sao?
Thân làm ông chủ, ông ta là người biết rõ chiếc máy số 2 đểu nhất trong ba máy.
Ngay từ đầu ván cược, Khúc Kim Sa đã không muốn thắng, chỉ muốn thua trong hòa bình.
Hành động hoang đường của Nam Chu hoàn toàn phá vỡ kế hoạch của ông ta.
Ông ta lẳng lặng quay sang hỏi Giang Phảng đứng cạnh:
– Tại sao phải đổi chỗ?
Giang Phảng vừa mới vào bếp một chuyến, bày biện tỉ mỉ những chiếc bánh Macaron với làn váy rủ xoăn sóng xinh đẹp đã nướng ngon lành.
Nghe vậy, Giang Phảng thoải mái nhún vai:
– Tôi không biết.
Ngoài miệng Khúc Kim Sa cười cười, trong lòng thì không:
– Cậu không nóng ruột à?
Giang Phảng không đáp lại câu châm chọc của Khúc Kim Sa, uống hết rượu màu hổ phách trong cốc, còn rót thêm vào chiếc cốc đã hết của ông ta.
Nhân lúc đứng gần nhau hơn, Giang Phảng khẽ thì thầm vào tai ông ta.
– Ông chủ Khúc, đừng nhìn tôi như thế, thực ra tôi không có hứng thú gì với việc thắng thua đâu.
– Thua thì thua, thắng thì thắng, nếu tôi quan tâm đến những thứ này thì những năm qua tôi đã không sống nhạt nhẽo đến vậy. Đối với tôi mà nói, tôi đã thắng được thứ mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314167/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.