***
Bọn họ ngồi trên một chiếc thuyền chở khách được cải tạo từ thuyền đánh cá.
Trên thuyền ngoại trừ Lập Phương Chu ra thì còn có hướng dẫn viên lặn, một thuyền trưởng, hai thuyền viên, và hai khách du lịch tới từ Malaysia.
Nam Chu dựa vào đầu thuyền, cởi giày da để cách đó mấy bước. Từng đợt sóng trào lên rửa sạch bàn chân trần dính cát trắng.
Gió Nam ấm áp mang theo vị mặn của biển ùa tới, thổi rối mái tóc đen của cậu.
Ráng chiều nhuộm cả hải vực thành một chiếc lò vàng, mơ màng hòa tan cánh chim hải âu về với biển.
Dưới ráng vàng, có chú cá heo tung mình ra khỏi nước, khuấy động từng vòng sóng lăn tăn trên mặt biển, tỏa ánh vàng ấm áp.
Nam Chu nhìn chằm chằm vào chú cá heo kia, không phát ra âm thanh bất ngờ nào, chỉ ghi lại vào mắt bằng cả trái tim.
Cậu giống như một con quái vật nhỏ, khí chất tự nhiên hình thành một vách ngăn xung quanh cơ thể.
Nếu phải hình dung thì cậu giống như nhân vật độc chiếm một khung tranh, cách biệt với những nhân vật khác, tự hình thành một thế giới nhỏ.
Còn Giang Phảng, bản lĩnh của anh nằm ở chỗ chỉ cần anh muốn thì có thể làm bạn với bất cứ ai.
Ban nãy anh còn cùng hướng dẫn viên lặn cò kè mặc cả, dịu dàng chặn họng anh ta. Bây giờ, anh chủ động bắt chuyện, còn dạy anh ta một chút kỹ năng và cách nói chuyện của những điểm lặn nổi tiếng khác.
Chưa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314105/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.