***
Lập Phương Chu nói với hướng dẫn viên du lịch hôm nay không tham gia vào hoạt động tham quan chợ nổi, cũng chưa chắc mai sẽ về.
Đôi vợ chồng trẻ thực sự gặp khó khăn trong vấn đề tài chính. Mặc dù khi nghe nói mấy người Nam Chu định đi biển chơi, bọn họ thể hiện mong muốn đi theo rất mãnh liệt. Dẫu vậy, bọn họ cũng tự mình hiểu mình, biết rằng nếu như chuyến này họ đi theo thì nợ càng thêm nợ.
Đôi vợ chồng chỉ đành nhốt mình trong khách sạn.
Còn Thiệu Minh Triết thì chẳng hề xuống dưới ăn cơm.
Hắn có bản lĩnh, nhưng hoàn toàn không để ý đến phó bản, dường như chỉ thích ở một mình, tự biến mình thành một thành phố không người.
Cuối cùng chỉ có ba người đi biển chơi.
Ăn qua loa mấy miếng cơm, Giang Phảng chủ động đứng dậy, đi đến dựa vào quầy thu ngân, mỉm cười bắt chuyện với con gái chủ khách sạn.
Bấy giờ Nam Chu mới phát hiện Giang Phảng biết tiếng Thái.
Mặc dù không nhiều, thỉnh thoảng còn chen vài câu tiếng Anh nhưng phát âm rất chuẩn. Thái độ của anh vô cùng nghiêm túc, khiến cho người nghe nhìn thẳng vào anh, lắng nghe anh nói.
Sau nửa tiếng nói chuyện, kết quả thu được khá khả quan.
Anh nói đến mức hai má cô gái đỏ ửng.
Thù lao là quyền sử dụng chiếc xe việt dã second hand mà cô gái vừa mới mua trong hai ngày.
Nam Chu ngậm kẹo bạc hà, nhìn Giang Phảng lắc chìa khóa trong tay, khuôn mặt tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314104/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.