****
Tô Mỹ Huỳnh ôm khuôn mặt không ngừng chảy máu, giả vờ hoảng hốt, quay đầu bỏ chạy.
Nhưng khi đầu ngón tay vừa chạm vào da, một lớp bảo vệ trong suốt lập tức mở rộng từ mấy điểm quan trọng trên cơ thể.
Đạo cụ cấp S [Phản Đạn!]
Chỉ cần Giang Phảng đánh thêm một đòn lên người cô ta, anh sẽ bị phản đòn vết thương tương ứng trên bộ phận tương tự.
Vậy mà lần này cô ta lại phán đoán sai lầm.
Giang Phảng không có ý định bổ thêm một đao.
Khi cô ta chạy vào lối rẽ, thoáng liếc mắt nhìn qua thấy Giang Phảng đang nở nụ cười rạng rỡ với bóng lưng của cô ta, như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Nụ cười này chẳng khác nào tát một cái lên khuôn mặt cô ta.
Cô ta dựa lưng vào vách tường, lồng ngực phập phồng, nhưng không quên thả đạo cụ cấp C [Con Rối Thế Thân] ra, để nó chạy về hướng hành lang ngược lại, chế tạo hiện trường chạy trốn giả tạo, gửi gắm hy vọng Giang Phảng sẽ bị lừa đuổi theo nó.
Nhưng điều này cũng chỉ khiến cô ta vừa lãng phí đạo cụ bảo vệ tính mạng cấp S, vừa lãng phí thêm đạo cụ cấp C mà thôi.
Bốn đồng đội khác của Tô Mỹ Huỳnh đều trốn trong một góc hành lang, lặng lẽ nhìn cô ta chật vật.
Tô Mỹ Huỳnh che miệng, áp chế cơn tức giận bốc lên từ sâu trong bụng cô ta.
Phía hành lang ban nãy truyền tới giọng của Lý Ngân Hàng.
Cô bò nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314069/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.