***
Hai tay Nam Chu bị trói phía trước, trải nghiệm sâu sắc cảm giác nóng ran dày vò cơ thể.
Đối với bản thân cậu lúc này, chỉ quần áo ma sát thôi cũng mang tới kích thích quá mức rõ ràng.
Cậu mím đôi môi đỏ tới mức tái nhợt, cơ thể khẽ lung lay, cố gắng đứng vững.
Giang Phảng ngồi xổm xuống, buộc chiếc áo măng tô kiểu Âu đứng đắn của cậu ngang hông, che lại phản ứng sắp có.
Sau đó, Giang Phảng khẽ nói:
– Nhịn chút nhé.
Anh đỡ lấy khuỷu chân và hông Nam Chu, bế ngang người cậu đặt lên trên giường.
Lớp áo sơ mi mỏng manh không thể ngăn cản làn da đã ửng đỏ của cậu.
Tiếp xúc cơ thể khiến Nam Chu khẽ rên một tiếng ngắn ngủi sát bên tai Giang Phảng.
Âm thanh này tựa như có thực chất, giống như mọc ra một lớp lông vũ mỏng, khẽ lướt qua tai Giang Phảng, thẳng vào tim anh.
Giang Phảng cứng đờ người, đặt Nam Chu lên giường với tốc độ nhanh nhất. Vừa mới định tránh ra để ổn định lại tinh thần thì suýt nữa ngã lên người Nam Chu.
Hai tay anh chống bên tai Nam Chu, cúi người nhìn phần eo của mình.
Chiếc đuôi mềm mại màu đen quấn quanh eo Giang Phảng, đầu nhọn dán sát hõm eo anh, từ từ vuốt ve.
Dường như muốn mò đến mông Giang Phảng.
Giang Phảng nhìn Nam Chu mặt ửng đỏ, bất đắc dĩ cười nói:
– …Cậu thử điều khiển nó đi.
Nam Chu cố gắng khống chế chiếc đuôi sinh trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314068/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.