*** 
Gò má tiên cá đỏ bừng, vâng dạ nói: 
– Đáp án chính xác. 
Giang Phảng đã bơi về phía tảng đá của mình. 
Nghe thấy phán quyết của biển ký ức, anh chống tay trên tảng đá, xoay người nở nụ cười rạng rỡ với Nam Chu dưới ánh trăng. 
Nam Chu xoa xoa vùng bụng dưới, vẻ mặt suy tư. 
Lý Ngân Hàng: Học được rồi. 
Nếu lần sau bị hỏi mấy câu hỏi tử vong như “chuyện hối hận nhất trong cuộc đời mình”, bằng bất cứ giá nào cô cũng sẽ cắt cho mình quả đầu undercut ngay tại đây. 
Chỉ cần quyết tâm, có thể khiến đối phương bó tay chịu trói. 
Thời gian trả lời đã trôi qua phân nửa. 
Vẫn còn hai tiếng nữa trời mới sáng. 
Cộng thêm lần sai lầm đầu tiên của Lý Ngân Hàng, tính toán kỹ lưỡng thì bọn họ vẫn phải trả lời mười một câu hỏi nữa. 
Chiếc chai trôi dạt lại chỉ về phía Nam Chu. 
Câu hỏi là: Chuyện điên cuồng nhất bạn từng làm là gì? 
Nam Chu đưa ra đáp án: 
– Rời khỏi nơi mình quen thuộc. 
Nam Chu đã sớm quên mất mình đã thành công rời khỏi trấn Vĩnh Vô ra sao. 
Cho dù trong thế giới ấy cậu chỉ cô độc một mình, cho dù không ngừng có những kẻ lạ mặt xâm nhập vào thế giới ấy, nhưng giây phút Nam Chu rời khỏi cũng đồng nghĩa với việc cậu đã từ biệt nơi mình sinh ra, từ biệt đồng loại của mình, đi về một tương lai chưa biết. 
Như vậy đã đủ điên hay chưa? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314053/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.