***
Đứng hồi lâu, Giang Phảng cười với ảnh phản chiếu của mình trên tủ kính, sau đó lắc đầu.
Nghĩ nhiều vậy làm gì.
Đạt được mục đích là được.
Nếu như đã hoàn thành ước nguyện hồi nhỏ, thì phải chuyên tâm làm việc cho khách hàng của mình.
Không lâu sau, cậu ấm nhà giàu gửi cho Giang Phảng một bài post tổng kết kỹ xảo thu thập nguyên liệu quý hiếm.
Nhìn lướt qua, Giang Phảng có thể chắc chắn mình thuộc nhóm người đầu tiên giành được những nguyên liệu quý hiếm này.
Trong đó có vài hướng dẫn sai.
Nhưng Giang Phảng không có thói quen sửa lại lỗi sai của người khác.
Anh cười cười, khi ấn thoát ra, tầm mắt anh lướt qua bài hướng dẫn vượt phó bản “Ngày dài vĩnh hằng” của một người chơi.
Mở ra xem một lượt, anh cau mày. Qua cửa kiểu này sao?
Trước giờ anh không cảm thấy Nam Chu cần “giải thoát”.
Rõ ràng cậu cần tự do và bầu bạn.
Đợi khi định thần lại, nhìn đoạn giải thích đã đánh được phân nửa trên màn hình. Giang Phảng chợt cảm thấy mình thật buồn cười.
Đó chỉ là phó bản của một trò chơi.
Chơi game thì luôn có mục tiêu rõ ràng.
So ra thì mục tiêu “giết chết boss” rõ ràng hơn “tự do và làm bạn”.
Lời giải thích của mình chẳng qua cũng chỉ là lời cảm thán của một độc giả truyện tranh lâu năm mà thôi.
Giang Phảng gõ bàn phím, xóa từng dòng giải thích đi.
Cạch, cạch.
Nhìn thấy con trỏ chuột lùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314018/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.