***
Ông chủ Trọng là một ông lão tóc bạc ngoài sáu mươi tuổi, mặc một bộ trường bào vải thô màu xanh xám, bụng béo tròn, vô cùng hiền từ.
Cởi bộ áo này ra lại trở thành ông lão nhà bên xách theo lồng chim dạo phố, chỉ người ta chơi cờ.
Ông đang ngồi cạnh ao nước nhỏ sau nhà, hút thuốc lào làm từ hỗn hợp lá thuốc lá, mật ong và cam. Chợt nghe thấy có người vén tấm rèm dày ngoài cửa lên.
Ngay sau đó tiếng bước chân trước sau của ba vị khách vang lên.
Ông chủ Trọng cầm điếu thuốc, vội bước ra đón, cười hớn hở:
– Khách tới đấy à. Cứ xem thoải mái.
Giang Phảng đi đầu tiên, lịch sự nói:
– Làm phiền…
Cùng với lời anh, Nam Chu cũng đặt quả táo lên bàn rồi nói tiếp:
– Ông nhìn quả táo này thử xem.
Lý Ngân Hàng phát hiện, mình đã đoán sai số lượng đồ trong tay Nam Chu.
Từ đầu tới cuối trong ô chứa vật phẩm của Nam Chu luôn có một quả táo.
Nam Chu cầm quả táo ấy kể từ lúc bọn họ gặp nhau trên xe bus.
Mặc dù đã bị Nam Cực Tinh gặm lung tung, những chỗ bị cắn đã chuyển màu vàng. Dù vậy, Nam Chu vẫn đặt quả táo ấy trong ô vật phẩm để giữ độ tươi.
Ông chủ Trọng cầm quả táo bị Nam Cực Tinh giày vò lên, sau khi phán đoán một lúc, cười híp mắt, cố gắng nói bằng tiếng phổ thông tiêu chuẩn:
– Quả táo này được trồng từ hạt giống mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3314017/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.