*** 
Trước khi cởi áo đồng phục ra, Nam Chu biết rằng hành động này sẽ làm lộ vết sẹo trên người mình. 
Nhưng cậu biết, tính cách của Giang Phảng rất tốt, rất lịch lãm. 
Khi cậu không muốn nhắc tới bí mật của mình, anh sẽ không hỏi những vấn đề quá giới hạn. 
Nếu như Giang Phảng nhìn thấy thì không sao. 
Quả nhiên như cậu dự đoán, Giang Phảng nhìn thấy những vết sẹo quái dị trên khắp thân thể cậu cũng không hỏi câu nào. 
Anh bước vào phòng tắm, dùng vóc dáng cao gầy chắn ngang giữa Nam Chu và Lý Ngân Hàng, còn không quên dặn dò: 
– Ngân Hàng, đợi ở một chỗ chỉ nhìn thấy tôi, đừng đi lung tung. 
Lý Ngân Hàng hiểu chuyện tất nhiên không dám nói một lời và chấp hành theo chỉ thị của Giang Phảng, nấp ở một góc chỉ có thể nhìn thấy anh. 
Giang Phảng quỳ một gối trước mặt Nam Chu, ngẩng đầu lên nhìn cậu: 
– Không cởi quần à? 
Nam Chu “ờ” một tiếng, kéo thẳng cái quần mềm mại xuống chân. 
Nhìn thấy chiếc quần trong in hoa văn hình con sóc màu nâu nhạt, Giang Phảng không thể nhịn nổi nữa. 
Anh vẫn giữ nguyên động tác đặt hai tay trên đầu gối, bật cười ha ha. 
Nam Chu cảm thấy anh cười rất đẹp. 
Sự thưởng thức và hướng tới những sự vật đẹp đẽ khiến cậu bất giác vươn tay chạm vào mặt anh: 
– Kiểm tra trước đã. 
Giang Phảng đặt tay bên hông cậu: 
– Vâng thưa thầy Nam. 
Sau đó… 
Cách Giang Phảng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-vat-hap-dan/3313975/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.