Tống Vãn Vãn ngày ngày đều hỏi thăm vết thương của hắn, tặng dược liệu dưỡng sinh đến, nàng cố hết sức trả nợ ân tình cho hắn, cũng không đích thân đến.
Dung Chân cũng hiểu sự trốn tránh của nàng, không nói thêm gì.
Dung Chân đã khỏe lại, hai người cũng dần không gặp lại.
Tĩnh An tự lại bĩnh tĩnh trở lại một cách kỳ lạ, cũng không biết là do ai quản lý, khiến chỗ ở phía sau núi cực kỳ vắng vẻ.
Tống Vãn Vãn rất thoải mái. Mặc dù nàng không cắt tóc nhưng mà vẫn định theo nhóm ni cô tu hành. Vậy nên sau khi ở căn nhà nhỏ một thời gian, Tống Vãn Vãn mới dọn ra sau núi.
Tiền viện cũng rất náo nhiệt.
Những ni cô trong chùa xúm lại thảo luận chuyện Dung Chân đại sư trước giờ lạnh lùng hòa nhã bỗng nhiên lại chắn giúp công chúa xa lạ một mũi tên.
Thấy Tống Vãn Vãn đến thì các nàng không hẹn mà cũng tản ra xung quanh, ai làm việc nấy, gõ mõ cầm canh, giống như không có chuyện gì.
Nhưng mà không ai để ý đến nàng.
Tống Vãn Vãn sửng sốt, nàng yên lặng rời đi, sau khi tìm hiểu mới biết được công chúa Thường Bình miệng rộng đã biết chuyện này, vô cùng kích động đi khắp nơi kể lể, kết quả làm hỏng chuyện.
Ni cô trong chùa tuy đều đến để tu hành, nhưng có mấy người thật sự thanh tâm quả dục?
Dung Chân đại sư là một quân tử ôn nhu như vậy, không ít nữ ni cô thầm mơ ước hắn.
Bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-van-bat-thinh-thanh/2737223/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.