Quá rõ ràng là không thể nhìn mặt mà biết được lòng người, kì thực tưởng đâu người ta là con nai vàng ngơ ngác, không ngờ chính là con sói ăn thịt cả cô bé quàng khăn đỏ. Ứng Diêu quen biết Đào Lâm kể ra cũng được một thời gian, trong suy nghĩ của cậu chính là Đào Lâm đích thực là cậu bé ngoan ngoãn, thường hay e thẹn.
Bên cạnh hai người còn có cá chết huynh, người này lúc nào nói chuyện cũng đều không kiêng nể gì, chuyện gì cũng có thể nói, những chuyện khiến người khác xấu hổ cũng có thể đem ra bàn luận cho được. Đào Lâm mỗi lần nghe cá chết huynh nói chuyện hai má đều ửng hồng, giống như biểu hiện của một con nai ngại ngùng. Nhưng về sau Ứng Diêu mới biết trước giờ bản thân đã rất sai lầm, Đào Lâm không phải là nai, mà chính là cáo. Vốn dĩ chẳng phải cậu bé ngoan gì mà lúc nào cũng tỏ ra bản thân thật mong manh, chính là để chôn giấu bản tính sắc lang của mình.
Từ khi phát hiện Đào Lâm là tiểu sắc lang, với Ứng Diêu cũng coi như là một chuyện tốt, không cần phải kiêng dè trước mặt Đào Lâm nữa. Không cần phải che giấu bản thân với người mình yêu làm gì, vì biết đâu bản chất con người mình lại càng khiến họ yêu mình hơn. Giống như câu chuyện giữa Ứng Diêu và Đào Lâm. Mời các bạn cùng theo dõi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.