Sau khi Mạnh Giác xuất cung, lập tức đi tìm Lưu Hạ. Lưu Hạđang ở Lạc Ngọc phường thưởng thức ca múa, Mạnh Giác vừa mới đi vào, Lưu Hạ mắt nhìn sắc mặt Mạnh Giác, lập tức lệnh toàn bộ ca vũ đều lui ra.
Mạnh Giác cười giễu: "Lưu đại công tử, còn có thời gian nghe ca múahuyên náo sao? Chuyện của Điền Thiên Thu, ngươi có nghe nói?"
Lưu Hạ nói: "Vừa mới biết."
"Việc này là ngươi lo liệu?"
Lưu Hạ lắc đầu phủ nhận.
Mạnh Giác cau mày: "Ta bảo Nhất Nguyệt truyền lời cho ngươi, ngươi không nhận được sao?"
Lưu Hạ nói: "Nhận được. Ta đã an bài thỏa đáng hết thảy, đang chờnhận được kết quả, không ngờ lão già đó lại đột nhiên trúng gió, uổngphí của ta bao nhiêu tâm huyết."
Mạnh Giác chống đầu, hai mắt nhắm lại: "Ngươi vốn định làm thế nào?"
Lưu Hạ nở nụ cười: "Tham khảo một chút án tử hơn ba mươi năm trướccủa thừa tướng Lý Thái, nhi tử của Điền lão đầu vì nghe Ti Thiên Giámnói mấy câu, lén xâm phạm mộ địa vương thất trộm một khối tuyệt giaiphong thuỷ."
Mạnh Giác vừa nhớ lại vừa nói: "Năm đó Lý thị gia tộc mặc dù khôngthể so với Vệ thị, nhưng cũng là quyền cao chức trọng, thừa tướng LýThái lại bởi vì mấy khối phong thủy mà tự sát ở trong ngục. Ừ... Đâyđích thực là chủ ý tốt, thần không biết quỷ không hay, nhưng mà khôngkhỏi quá chậm, hoàng thượng muốn ngươi càng nhanh càng tốt, ngươi lạidùng biện pháp hao tâm tổn sức như thế, huống chi, Điền Thiên Thu khônggiống như Lý Thái, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trung-ca/3181779/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.