Lưu Thích lớn dần, bản lĩnh bướng bỉnh nghịch ngợm của mộtbé trai cũng tăng dần, Tiêu Phòng Điện bị nó làm náo loạn gà bay chósủa. Nó bắt các cung nữ buộc tấm thảm thành một cái võng, mỗi người cầmmột đầu, đong đưa đong đưa, nằm ngủ ở trên đó quả nhiên là rất thoảimái, nó vui sướng cười khanh khách. Nó còn buộc dây thừng vào chân convẹt, để vẹt cất cánh bay lên trời xanh, rồi đột nhiên nó kéo mạnh sợidây thừng, vẹt thét lên chói tai rồi rơi xuống. Nhìn vẹt bay lên, rồirơi xuống, nó bắt đầu cười ha ha.
Nó bắt đầu lưu ý tới cung nữ nào trông xinh đẹp, cung nữ nào trôngkhó coi. Nó chỉ thích cung nữ xinh đẹp hầu hạ mình, bởi vì nó chỉ thíchtất cả mọi thứ xung quanh đều đẹp đẽ, như vậy nó mới có thể trở nên xinh đẹp được.
...
Hành động của Lưu Thích ở trong mắt Hứa Bình Quân, cùng lắm chỉ làmột đứa trẻ bướng bỉnh phá rối mà thôi, trong những nhà thôn quê dân dã, con cái nhà ai mà chẳng đi tìm trứng chim, đi bắt chim non để chơi chứ? Không thích ngủ trên giường, thích được cung nữ đưa võng ngủ, tuy rằnglàm cho người ta đau đầu, nhưng cũng không phải là chuyện gì đáng ngạilắm.
Nhưng những hành vi này của Lưu Thích rơi vào trong mắt những triềuthần đọc đủ thứ thi thư, thì dần dần gợi ra hoang mang. Căn cứ sách sửghi lại, Thương Trụ vương* khi còn nhỏ đã thích cung nữ đưa võng ngủ,thích cung nữ xinh đẹp, ghét người dung mạo xấu xí, thích hành hạ độngvật đến chết...
*Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trung-ca/3181754/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.