Sau khi Hứa Bình Quân từ Ly Sơn quay về Trường An, trướctiên đi thẳng tới Hoắc phủ. Người Hoắc phủ đột nhiên thấy hoàng hậunương nương tự mình giá lâm, rối loạn thành một đoàn. Hứa Bình Quânkhông chờ bọn họ thông truyền, đã xông vào nơi ở của Hoắc Quang. HoắcQuang còn đang dưỡng bệnh trên giường, nhìn thấy Hứa Bình Quân bước tớiđang định đứng lên quỳ nghênh đón, Hứa Bình Quân đi vài bước đến trướcgiường của ông ta, ngăn ông ta đứng dậy. Nha đầu đứng bên vội vàng mangmột cái tọa tháp tới đó, mời hoàng hậu ngồi.
"Hoắc đại nhân có nghe nói về chuyện của Mạnh đại nhân?"
Hoắc Quang đưa mắt nhìn nha đầu trong phòng, đám nha đầu đều rời khỏi phòng. Hoắc Quang thở dài: "Đã nghe nói, trời xanh đố kị anh tài, thậtlà làm người ta đau xót."
"Vân Ca đã đi vào núi sâu để tìm Mạnh đại nhân."
Vẻ mặt Hoắc Quang lúc này mới thật sự biến đổi: "Cái gì? Tuyết lớnnhư vậy mà một mình đi vào trong núi? Nó không muốn sống nữa sao?"
"Đây là lời Vân Ca nhờ bổn cung chuyển tới, bổn cung đã chuyển." Hứa Bình Quân nói xong, lập tức đứng dậy rời khỏi Hoắc phủ.
Hoắc Quang tựa vào thành giường, nhắm mắt trầm tư. Sau một lúc lâukhẽ thở dài, sai người truyền Hoắc Vũ, Hoắc Sơn và Hoắc Vân tới gặp ôngta.
"Vũ nhi, ba người các con cùng nhau thượng sớ lên hoàng thượng, nóirằng: "Đột nhiên nghe thấy tin dữ của con rể, lại nghe được tung tíchcon gái cũng không rõ, cha già đau thương muốn chết, bệnh tình nặngthêm. Thân là con cháu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trung-ca/3181747/quyen-3-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.