Nhạc Khải dùng cơm trưa với Lục Vân xong, anh gọi tráng miệng, chỉ là món tráng miệng còn chưa có dọn lên, anh bỗng cảm thấy cơ thể bắt đầu khác thường.
Dưa chuột thật lâu rồi anh không hề đụng đến loại rau củ này. Hôm nay miễn cưỡng ăn lại, hậu quả liền tới. Mà Lục Vân vẫn chẳng hề biết anh bị dị ứng với dưa chuột.
Khắp người bắt đầu thấy ngứa râm ran, mẩn đỏ cũng dần xuất hiện, Nhạc Khải vội đứng dậy, anh nói với Lục Vân,
"Em ăn tiếp nhé, anh vào nhà vệ sinh một lát."
Lục Vân gật đầu, cũng không quá để ý đến phản ứng của Nhạc Khải, "Anh đi nhanh trở lại nhanh."
Nhạc Khải đứng lên, rời khỏi sương phòng, Lục Vân ở lại ngồi chờ Nhạc Khải, tiện tay lôi điện thoại ra xem một chút, cô nhớ hình như sắp đến sinh nhật ông nội của Nhạc Khải, cũng nhớ được đến buổi tiệc đó chính là lần đầu cô gặp ông nội Nhạc.
Mười phút trôi qua, hai mươi phút trôi qua, rồi thêm hai mươi phút nữa, vẫn không thấy Nhạc Khải trở lại, anh bỏ cô lại rồi sao?
Chắc không có chuyện đó đâu, Lục Vân tự an ủi mình, cô tin Nhạc Khải sẽ không bỏ cô lại một mình. Lục Vân bắt đầu ngóng về phía cửa, chỗ này cô không quen thuộc, nếu ra bây giờ không biết lại bị lạc, nhưng ở lại đợi lại cảm thấy không an tâm, đắn đo một hồi, Lục Vân đứng dậy quyết định tìm Nhạc Khải, không có chuyện cô ngồi đây chờ được.
Đúng lúc này, cánh cửa sương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trong-vong-tay-anh/3577244/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.