Lục Vân cười như không cười, “Cảm ơn Thẩm tiểu thư, nhưng mà tôi có người khác chăm sóc rồi. Nên không cần cậu quan tâm.”
Thẩm Nhược Ni cảm thấy ý trong lời nói của Lục Vân có phần lạnh nhạt, trên mặt có chút biến hoá, nhưng rất nhanh lại lấy lại cảm xúc, “Tiểu Vân, cậu đừng giận mình nha, mình không phải cố ý không đến thăm cậu đâu. Mình bận thật đấy.”
Lục Vân cười khẩy, “Vậy à, đúng là làm khó cho cô quá, Lục Vân tôi đây chẳng có phước nhận sự quan tâm của cô.” Nói rồi cô quay người định đi.
“Đồ con lai, mày muốn chết à?” Từ Mật Mật nhào tới muốn kéo Lục Vân lại để táng cho cô một bạt tai, cô ta ghét cái kiểu khinh người quá đáng của Lục Vân.
Nhưng dường như phản xạ của Lục Vân khá nhanh, cô xoay người né sang, tránh đi được Từ Mật Mật, mặt khác tay phải của cô cũng nhanh chóng bắt được cánh tay của Từ Mật Mật.
“Muốn làm cái gì?” Lục Vân trợn mắt lạnh giọng, tay cô nhấn lực nắm chặt cổ tay của Từ Mật Mật. Cô nhỏ con thật đấy, nhưng không có nghĩa là cô yếu ớt.
Từ Mật Mật bị siết chặt tay, bị nhìn chằm chằm, uy hiếp của Lục Vân khiến cô ta vừa sợ lại vừa bị đau đến nhăn cả mặt, giả bộ trấn tĩnh quát lên, “Lục Vân, con khốn, mau thả tay ra.”
Lục Vân nheo mắt, tay cô càng gia tăng lực hơn, trừng mắt nhìn chằm chằm Từ Mật Mật, muốn bạt tai chị à, nhìn chị dễ bị bắt nạt lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-trong-vong-tay-anh/3577233/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.