"Liễu Văn Ngạn. . . Tô Vũ. . ."
Vạn Thiên Thánh hơi đau đầu, "Có lẽ, đây là dây dẫn nổ của chiến tranh. . . Thế nhưng, hiện tại Nhân tộc vẫn không có cách nào quyết định, mà thứ cản tay lại quá nhiều!"
"Những kẻ hô hào giao ra Tô Vũ cùng Liễu Văn Ngạn, hoặc là tùy ý bọn họ tự sinh tự diệt sẽ không hề ít."
Vạn Thiên Thánh bồi hồi một vòng trong phòng, lẩm bẩm nói: "Chẳng lẽ Đại Hạ phủ muốn bùng nổ chiến loạn còn cần Tô Vũ tới khởi đầu, chẳng lẽ là do hắn mở ra trận chiến loạn ở Nhân cảnh này?"
Trong thời gian ngắn, Tô Vũ có thể trở về sao?
Tối thiểu thì trước mắt hắn sẽ không có cách nào trở về.
Hay là hắn lén lút trở về Nhân cảnh?
Ông không rõ lắm!
May là ông đã lưu lại trong cơ thể Tô Vũ một tôn tiểu nhân. Khi hắn trở về thì ông sẽ có thể cảm nhận được, có lẽ. . . khi Tô Vũ một lần nữa bước vào cảnh nội Đại Hạ phủ thì sẽ là ngày chiến tranh bùng nổ.
"Hai tuyến đường. . . Một ở chiến trường Chư Thiên, một ở trong Đại Hạ phủ."
"Hạ Long Võ chủ đạo tuyến đường kia, mà ta thì chủ đạo đường dây này."
Vạn Thiên Thánh tự lẩm bẩm, như vậy là cùng phát động cả hai bên hay là ra tay trước bên phía Đại Hạ phủ đây?
Ánh mắt ông nhìn ra ngoài Tu Tâm các, nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/4104980/chuong-1439.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.