Mở cửa.
Im ắng, toàn bộ cổ thành tựa hồ đã triệt để tĩnh lặng.
Tô Vũ hóa thành Tử Linh, đi ra khỏi phòng.
Hiện tại trên đường phố có vài đầu Tử Linh lẻ tẻ, số lượng cực ít.
Trước đó chúng đã bị giết quá nhiều!
Còn có là tốt, chỉ sợ chẳng còn mống nào thì tình huống ấy mới khó xử.
Tô Vũ đi ra khỏi cửa phòng... Hắn chợt sững sờ.
Ôi không!
Giờ phút này, trên mặt đất có rất nhiều cổ thành lệnh!
Rất nhiều, rất nhiều!
Thứ đồ chơi này cũng tính là cơ duyên của cổ thành a.
Tô Vũ đi ra cửa liền nhặt được rất nhiều miếng, dĩ nhiên là đẳng cấp đều không cao.
Lòng hắn khẽ động, cấp tốc đi về hướng mà Tử Linh bị Cửu Huyền giết, chỗ kia đã chết không ít Sơn Hải Tử Linh, cổ thành lệnh rốt cuộc có tác dụng gì thì Tô Vũ vẫn chưa rõ lắm.
Hắn chỉ biết một điều là thứ này có thể coi như tiền mà tiêu.
Trước đó, Liệp Thiên các đã thu thứ này.
Thi thể Tử Linh hiển nhiên là không có, chúng đều bị tan rã, nhưng cổ thành lệnh thì sẽ lưu lại.
Tô Vũ vội vàng đi khắp nơi, không chỉ hắn, kỳ thật còn có một số Tử Linh cũng đang thu thập cổ thành lệnh, chẳng rõ có phải chỉ đơn thuần là thu về hay không.
Tô Vũ mặc kệ, hắn cũng gấp rút đi thu hoạch cổ thành lệnh.
Mặc kệ đẳng cấp cao thấp, hắn đều thu hết.
Rất nhanh, Tô Vũ đã nhặt được mấy khối cổ thành lệnh cảm giác rất lợi hại.
Phía trên có lạc ấn cổ thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817841/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.