Đám Đạo Thành tiếp tục đi theo phi hạc truy tung.
Đuổi mãi đuổi mãi, Đạo Thành bỗng mở miệng dặn dò: "Hắn mang theo chúng ta chạy loạn, khả năng là đã phát hiện, mọi người cẩn thận một chút, tận lực đừng tách ra! Tô Vũ có thể giết Sơn Hải nhất trọng, cũng có khả năng đó chưa phải toàn bộ thực lực! Tận lực đi theo ta và Thành Khải đạo huynh, miễn cho bị hắn tính kế!"
Thành Khải trầm giọng nói: "Chỉ cần hắn bị vây lại, hắn nhất định phải chết! Mạnh hơn thì ta cũng không tin hắn có thể giết nổi ta!"
Ma Đa Na còn không làm được!
Huống chi Tô Vũ!
Đạo Thành gật đầu, không nhiều lời, đại khái là vậy, Tô Vũ mạnh hơn nữa thì cũng không đến mức độ này, giết Thành Khải... như vậy phải có năng lực cỡ nửa bước Nhật Nguyệt, thật sự như thế thì vô địch đều sẽ ngồi không yên.
Quá nhanh!
Bọn họ tiếp tục truy tung, dần dần, tốc độ Tô Vũ chậm lại.
Phía trước có rất nhiều nhà cửa, dáng vẻ hơi tối tăm lộn xộn.
Giờ phút này, phi hạc bị Đạo Thành khống chế lại hung hăng muốn lao về nơi hẻo lánh kia.
Thành Khải mừng rỡ!
Cuối cùng Tô Vũ cũng dừng lại!
Mà Đạo Thành cũng thấy rõ mối nguy đại thịnh, thần văn không ngừng xoay tròn, tính toán lợi và hại, cát và hung.
Xu lợi tránh hại cũng là một trong những bản lãnh của y.
"Phía trước không có gì quá nguy hiểm..."
Đạo Thành khẽ nhíu mày, không có nguy hiểm gì quá lớn ư?
Tô Vũ thật sự bị vây ở chỗ này?
Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817809/chuong-1357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.