Chương trước
Chương sau
Phi hạc trong tay Đạo Thành khẽ rục rịch.
Y thả phi hạc ra, phi hạc cấp tốc bay lượn.
Từng viên thần văn vờn quanh bốn phía phi hạc giúp cho nó ẩn hình, Đạo Thành chậm rãi nói: "Theo sau, đừng quá lộ liễu!"
Mấy vị cường giả gật đầu, cái này thì bọn hắn đều hiểu.
...
Mà giờ khắc này Tô Vũ ở cách đó hơn ngàn mét, ẩn giấu trong một hẻm nhỏ.
Thần văn chữ “Kiếp” lại lần nữa kịch liệt nhảy lên.
"Có mối nguy ư?"
Tô Vũ thầm mắng, cái tên này suốt ngày nhảy nhót, chính mình cũng không phân rõ mối nguy rốt cuộc là từ chỗ nào tới.
Từ khi vào cổ thành, chữ “Kiếp” gần như không hề nghỉ ngơi.
Tô Vũ suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn quyết định cấp tốc bỏ chạy.
Nhưng lúc này đây, bỏ chạy rồi mà chữ “Kiếp” vẫn tiếp tục nhảy nhót liên hồi.
Hắn chỉ mua trong thời gian một tiếng, để Liệp Thiên các giúp hắn kiềm chế Tử Linh, nếu trôi qua thời gian đó thì sẽ rất phí phạm, hai thi thể Sơn Hải cũng uổng mất.
Hắn muốn tới gần Thành Khải nhưng mỗi lần vừa định tới gần thì thần văn chữ “Kiếp” đều nhảy lên lợi hại.
"Tình huống gì vậy?"
Tô Vũ thầm mắng một tiếng!
Nguy hiểm lắm sao?
...
Cùng lúc đó.
Đám Đạo Thành khó hiểu nhíu mày.
Đây là trùng hợp hay là Tô Vũ thật sự cảnh giác đến mức độ này, mỗi lần đều không ngừng chuyển đổi vị trí, phi hạc không ngừng bay lượn, thường xuyên cải biến hướng đi.
Đạo Thành rất muốn mắng chửi người!
Nếu không phải thứ này xuất phát từ Liệp Thiên các thì y cũng phải hoài nghi có phải bị hỏng rồi không, chẳng lẽ tên Tô Vũ kia nhàn rỗi không có chuyện gì làm?
Liên tục thay đổi vị trí của mình!
Tình huống này là như thế nào?
Dù cho cảnh giác thì cũng không cần phải tới mức khi đang còn ở cách bọn hắn rất xa như thế, cơ hồ là hắn cứ hai ba giây liền đổi vị trí một lần.
Thành Khải nhịn không được truyền âm: "Thứ này chuẩn xác chứ?"
"Đồ của Liệp Thiên các vẫn rất bảo đảm uy tín."
Đạo Thành cũng rất bất đắc dĩ, còn lí do tại sao lại như thế thì chỉ có thể nói, Tô Vũ quá cảnh giác.
Hoặc là hắn có bảo vật gì có thể phát hiện ra sự hiện hữu của bọn họ từ rất xa?
Có loại bảo vật này sao?
Có thì khẳng định là có, thế nhưng Tô Vũ nắm giữ được thứ này ư?
Đạo Thành thầm thở dài, y càng lúc càng phát giác lần này xuống tay với Tô Vũ rõ ràng là do y chuẩn bị chưa đầy đủ, tốt nhất là chờ đến khi Nhật Nguyệt đến đây, dùng thực lực cùng tốc độ Nhật Nguyệt có lẽ có khả năng rất nhanh bắt được Tô Vũ.
Không có Nhật Nguyệt, đơn thuần dựa vào mấy người bọn họ mà Tô Vũ lại ẩn giấu hành tung, dù cho là y thì cũng rất khó phát giác ra được.
...
"Đệt!"
Tô Vũ điên cuồng mắng!
Chuyện gì xảy ra thế?
Thần văn chữ “Kiếp” của hắn vẫn liên tục nhảy nhót, mà hắn hao tốn hai cỗ thi thể Sơn Hải để cho người ta dẫn dắt Tử Linh một tiếng cũng sắp hết thời gian rồi.
Cái quỷ gì vậy?
"Càng đến gần những tên kia, chữ “Kiếp” lại càng nhảy lên lợi hại, điều này đại biểu cho cái gì?"
"Bọn chúng có thể giết mình ư?"
"Hay là có thể phát hiện ra mình?"
Đối với năng lực ẩn giấu của bản thân, Tô Vũ vẫn có chút lòng tin, thế nhưng... hiện tại thần văn chữ “Kiếp” lại nhảy lên không ngừng, điều này rõ rang có điểm không bình thường.
Lại lần nữa nhìn thoáng qua nơi xa, Tô Vũ hơi hơi ngưng lông mày.
Ta vừa tiến lại gần thì nó liền nhảy lên.
Bọn họ tới gần ta thì nó cũng nhảy nhót điên loạn.
Đây có phải là nói rõ khi mình đến gần thì đối phương liền có khả năng nắm giữ hành tung của mình?
"Nắm giữ hành tung của ta..."
Lòng Tô Vũ khẽ động, sau một khắc hắn lấy ra điểm bảng, viết xuống: "Bao nhiêu tiền mới có thể hủy bỏ định vị của đám Đạo Thành với ta?"
Hắn có chút hoài nghi!
Hắn tiếp tục viết: "Bằng không, ta sẽ vứt điểm bảng, về sau không tiến hành giao dịch với các ngươi nữa!"
Hắn dùng tâm tư hoài nghi viết xuống lời khẳng định.
Đây cũng là lựa chọn khi hắn liên hệ cùng Liệp Thiên các.
Không quan tâm có phải chỉ là sự hoài nghi hay không, ta đều xem như lời khẳng định!
Còn lỡ như đoán sai... Vậy thì cứ sai thôi!
Cũng đâu có tổn thất gì!
...
Giờ khắc này, trên Chư Thiên chiến trường, trong một đại điện trôi nổi, người đeo mặt nạ một lần nữa hô: "Trưởng lão, Tô Vũ phát hiện chúng ta định vị hắn rồi! Hiện tại xử lý như thế nào? Hắn muốn hủy bỏ định vị của Đạo Thành đối với hắn."
"Thu tiền rồi thì không hủy được!"
Vô Diện trưởng lão thản nhiên nói: "Nói cho hắn biết, muốn vứt thì vứt đi, không sớm thì muộn hắn sẽ phải nhặt về!"
"Vâng!"
Vô Diện trưởng lão nói xong, khẽ lắc đầu, "Hắn đại khái cũng chỉ suy đoán mà thôi, tiểu tử Nhân tộc này hết sức khôn khéo! Ngươi liên hệ với hắn thì phải cẩn thận vào, tên này mặc dù tuổi còn trẻ nhưng cũng đủ gian giảo, rất giống đám cáo già của Nhân tộc."
Người đeo mặt nạ nghe ông nói như vậy thì hiếu kỳ: "Trưởng lão nói chính là..."
"Rất nhiều người, đa số Nhân tộc đều tương đối gian giảo, ở chư thiên vạn tộc, Tiên tộc thâm sâu, Thần tộc cao ngạo, Ma tộc bá đạo, Yêu tộc lỗ mãng, Nhân tộc... thì gian trá!"
Trưởng lão đưa ra lời đánh giá.
Đây là tính cách cơ bản của mấy cường tộc.
"Nhân tộc gian trá ư?"
Người đeo mặt nạ vừa đáp lại Tô Vũ vừa nói: "Vậy cũng phải nghe Liệp Thiên các chúng ta!"
"Chớ mang theo tâm tư này!"
Vô Diện trưởng lão cảnh cáo: "Vạn tộc vẫn có thể phát hiện tung tích cụ thể của chúng ta, có lẽ có cường giả đã phát hiện, thế nhưng họ vẫn thâm tàng bất lộ, mong muốn đem chúng ta một mẻ hốt gọn! Thành viên của Liệp Thiên các trọng yếu nhất là phải liên tục cảnh giác! Ngươi làm người liên lạc thì cần nhớ kỹ, nhất định phải cẩn thận nhiều hơn nữa, tuyệt đối không thể có bất kỳ tiết lộ gì, một khi tiết lộ hành tung thì chính là vạn kiếp bất phục!"
"Ta biết, trưởng lão!"
Vô Diện trưởng lão lại dặn dò: "Vốn trao đổi với hạng gian xảo như Tô Vũ thì không nên để cho người mới như ngươi, nhưng hôm nay thiếu nhân thủ, với cả ta cũng coi trọng ngươi cho nên hi vọng ngươi có thể giao lưu trao đổi với vị Nhân tộc thiên tài nhiều hơn, học tập một ít!"
"Trưởng lão, chẳng qua là trao đổi thôi, có thể học được cái gì?"
"Dĩ nhiên có!"
Vô Diện trưởng lão cười nói: "Chẳng lẽ còn không đủ nhiều? Mặc kệ là khi hắn đoán ra thân phận của Đạo Thành hay là lần này đoán ra chúng ta bán định vị, cách dò xét của hắn ngươi đều có thể học hỏi, Tô Vũ tuy còn trẻ nhưng lại học được tinh túy của Nhân tộc."
"Ta đã hiểu!"
...
Ngay tại khi Liệp Thiên các đang nói chuyện với nhau, Tô Vũ điên cuồng mắng một tiếng!
Đệch!
Mẹ nó chứ đồ gian thương!
Một giờ dẫn dắt Tử Linh của ta không phải là đã lãng phí một cách vô ích à?
Đối phương thật sự có thể xác định hành tung của ta!
Liệp Thiên các đáng chết, hắn và Tiên tộc đều bỏ ra cái giá lớn, kết quả thế mà bị Liệp Thiên các hớt tay trên, kỳ thật hắn và Đạo Thành đều không thu hoạch được gì.
"Bảng danh sách..."
Tô Vũ nhìn bảng danh sách này, khẽ cắn răng.
Liệp Thiên các không ngại để hắn biết chính vì bảng danh sách nên hắn mới bị định vị, bởi vì bọn họ biết rõ Tô Vũ cần cái này.
Bất luận là ai thì cũng đều cần trợ giúp.
Trong khoảng thời gian ngắn, Liệp Thiên các thật sự đã đem đến cho Tô Vũ rất nhiều sự trợ giúp.
Nếu thật sự mất đi bảng danh sách, Tô Vũ nỡ lòng sao?
Đương nhiên là sau này có thể tìm một bảng khác.
Cho nên, Liệp Thiên các vì để duy trì uy tín nên trực tiếp nói cho Tô Vũ không có cách nào hủy bỏ, ngươi chỉ có thể vứt điểm bảng, họ cũng không sợ hắn sẽ không cần nữa, lần sau Tô Vũ chắc chắn sẽ còn kiếm về.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.