Chương trước
Chương sau
Ngay khi Tô Vũ đang chuẩn bị tiến vào chỗ sâu trong cổ thành.
Phủ thành chủ.
Hậu điện là vị trí của tượng đá, hiện tại thành chủ đang ở tiền điện.
Hậu điện có chút tà môn, bên kia đã từng có Nhật Nguyệt bỏ mệnh, còn có vài đầu Tử Linh cường đại, ban đêm chúng sẽ ở bên kia hành động. Cho nên dù là thành chủ thì cũng không nguyện ý đi vào hậu điện, lại càng không muốn giao thủ với những Tử Linh nọ.
Giờ phút này, ở tiền điện, đèn đuốc sáng trưng.
Cổ thành lớn như vậy cũng chỉ có mỗi nơi đây là sáng ngời, địa phương khác đều lâm vào cảnh tối tăm, dù trong nhà đốt đèn thì bên ngoài cũng rất khó thấy được ánh sáng.
Trong tiền điện lúc bấy giờ có không ít người.
Thành chủ Thiên Diệt cổ thành đang ngồi ở trên thủ tọa, chậm rãi uống rượu rồi nhìn mỹ nhân các tộc đang khiêu vũ bên dưới, ánh mắt hắn thanh minh, cũng không có say mê mà chỉ giữ vẻ yên lặng.
Ở dưới thủ tọa có mấy người, dáng vẻ tiên phong đạo cốt.
Tuổi không lớn lắm, có nam có nữ.
Ngoại trừ mấy vị này, còn có mấy vị cường giả áo giáp, nếu Tô Vũ thấy được thì chắc chắn có thể nhận ra đây là gia hỏa của Huyền Khải nhất tộc.
Bên trái, một thanh niên anh tuấn dương quang nâng chén, cười bảo: "Ta kính Thiên Diệt thành chủ đại nhân một chén, đại nhân xưng bá phía tây Dục Hải bình nguyên, cổ thành bất diệt, đại nhân bất diệt, thiên thu vạn đại..."
Con ngươi nam tử ngồi trên cao đều là màu đen, nhìn về phía người thanh niên kia bằng ánh mắt vô cùng thâm thúy, "Hậu duệ Tiên tộc Tiên Vương không cần khách khí như vậym cũng không cần quá cất nhắc ta. Chỉ là kẻ lưu lạc nghèo túng mà thôi, nếu không phải giới vực bị diệt thì ta cũng sẽ không tới tòa thành cổ này, làm khôi lỗi không sống không chết như bây giờ!"
Hắn ta nói rồi lại tự giễu: "Chỉ khiến người ta chê cười."
Đạo Thành bật cười, mở miệng nói: "Đại nhân ở đây thì thậm chí có thể chiến một trận với cả Vĩnh Hằng Tiên Vương..."
"Ha..."
Tiếng cười không biết là khinh miệt hay là tự giễu truyền đến, vị thành chủ này vẫn còn rất trẻ trung, tối thiểu nhìn qua có vẻ khá trẻ, đặc thù nhất là đôi tròng mắt kia, tất cả đều là màu đen tuyền. Hắn nhìn về phía Đạo Thành, đạm mạc nói: "Cũng chỉ ở trong cổ thành một mẫu ba phần đất này thôi, ra khỏi cổ thành thì Nhật Nguyệt cửu trọng bình thường cũng có thể giết ta. Năm đó một đao của Hạ Long Võ đã đủ khiến ta trọng thương... Có gì có thể tự ngạo!"
Nghe vậy, Đạo Thành trầm mặc một hồi, hồi lâu sau mới cất tiếng: "Ác giả ác báo! Hạ Long Võ giết chóc quá nhiều, bây giờ chứng đạo gian nan, ta thấy hắn khó mà qua được!"
Thành chủ không để ý tới y, uống một ngụm rượu rồi hỏi thẳng: "Lần này Tiên tộc mang theo Huyền Khải nhất tộc đến là có gì cần bản tọa hỗ trợ?"
Thấy hắn ta không tiếp lời, Đạo Thành cũng không phiền lòng, thẳng thắn đáp: "Đại nhân, chúng ta muốn bắt một người trong thành."
"Tô Vũ?"
"Phải."
Thành chủ lơ đãng đáp: "Ngươi tự đi bắt đi!"
"Chúng ta hi vọng đại nhân có thể cung cấp một chút hỗ trợ. Tỉ như có thể mở ra phòng của Tô Vũ, nếu không, chúng ta cũng không có cách nào tiến vào, mặt khác, một khi Tử Linh xuất hiện, hi vọng đại nhân có thể ước thúc một phen. Ta biết đại nhân là có thể làm được."
Dứt lời, Đạo Thành không đợi hắn ta mở miệng cự tuyệt đã nói tiếp: "Đại nhân cũng biết, tại tòa thành cổ này sinh tồn thời gian lâu dài, sớm muộn gì sẽ trở thành Tử Linh đời sau! Tử Linh cũng không chỉ mỗi thế hệ này, mấy đời thành chủ trước đều đã trở thành Tử Linh, mà Tiên tộc ta có thể trợ giúp đại nhân chậm lại xu thế tử vong!"
"Tiên tộc?"
Thành chủ gật đầu, bình tĩnh nói: "Tiên tộc có nhiều thủ đoạn, Tiên tộc tuổi càng lớn chiến lực lại càng mạnh, trưởng sinh chi pháp của tộc ngươi thì vạn giới đều ghe tiếng!"
Đạo Thành vui mừng, "Đại nhân, vậy..."
"Nhưng mà…” Thành chủ thản nhiên từ chối: "Ta không cần! Nhân tộc cũng được, Tiên tộc cũng được, Thần Ma cũng thế, đều là thứ bản tọa không trêu chọc nổi. Hôm nay ta giúp các ngươi bắt Tô Vũ, hôm sau, vô địch Nhân tộc đột kích, Tiên tộc nguyện ý ra mặt sao?"
"..."
Đạo Thành không nói gì, Cửu Huyền bên cạnh lại vội xen vào: "Đại nhân, Nhân tộc sẽ không vì Tô Vũ mà gây sự với đại nhân!"
"Thật ư?"
Cổ thành thành chủ đặt chén rượu xuống, bâng quơ hỏi: "Vậy nếu hôm nay ta bắt giữ hai vị, ép hỏi Tiên tộc Trường Sinh chi pháp, phải chăng cũng sẽ không bị Tiên tộc trả thù?"
Lời này vừa nói ra, hai người kia liền thất kinh.
"Ha ha ha!"
Thành chủ cười nhạt, "Chỉ đùa một chút thôi! Bất quá hai vị cũng hiểu rõ, hôm nay ta giúp các ngươi bắt Tô Vũ, Nhân tộc sẽ không khai chiến với Tiên tộc, mà ta, theo thành mà thủ, không cách nào rời đi, hẳn sẽ phải chết không nghi ngờ! Cổ thành cũng đâu thiếu thành chủ."
Dứt lời, hắn lại nói: "Mấy vị xin cứ tự nhiên đi! Ta sẽ không tiết lộ ra ngoài đề nghị của các vị, coi như hôm nay chỉ là tiệc rượu bình thường, Nhân Tiên là đồng minh, bản tọa cũng biết, sẽ không nói lung tung!"
Đạo Thành khẽ nhíu mày, "Vậy thì quấy rầy đại nhân, về phần quan hệ đồng minh cũng sẽ không tan vỡ. Nhân tộc Tiên tộc dù là đồng minh, nhưng cũng có cạnh tranh, vạn giới đều biết. Đại Tần phủ giết cường giả Tiên tộc ta không phải chỉ lần một lần hai."
Y cũng không quá e sợ, không bị bắt tại hiện trường thì sẽ không sao.
Đại Tần phủ giết Tiên tộc còn ít à?
Đương nhiên, bọn họ cũng đã giết không ít cường giả Nhân tộc.
Mọi người duy trì hòa bình mặt ngoài mà thôi, đồng dạng, Thần Ma cùng bắt tay áp chế Nhân tộc, nhưng Thần Ma cũng sẽ chém giết lẫn nhau, thậm chí công khai chém giết cũng đều có, trên đại thể bảo trì phương hướng nhất trí là được.
Thành chủ không nguyện ý xen vào chuyện của bọn họ, Tô Vũ cũng vậy mà Ma Đa Na cũng thế, bao gồm cả hai vị thiên tài Tiên tộc này nữa, hắn đều không muốn dính vào.
Có năng lực thì các ngươi tự mình giết người đi.
Không năng lực, vậy không có quan hệ gì với ta.
Thành chủ mặc dù cũng là chúa tể một phương, nhưng một phương này chỉ gói gọn trong cổ thành nơi đây mà thôi, đi ra khỏi nơi này, Bách Cường chủng tộc đều có thể có vô địch trấn áp hắn.
Về chuyện bị tử khí xâm nhập thì hắn cũng không có cách nào khác.
Đối với điều kiện của Tiên tộc, kỳ thật hắn tương đối hứng thú, đáng tiếc... Thật sự không thể làm, nếu không, một khi xuất hiện tình huống gì, Tiên tộc không bảo vệ hắn, Nhân tộc vô địch đánh tới càng không có ai ra mặt thay hắn cả.
Có khi đám gia hỏa Tiên tộc này sẽ còn cố ý tiết lộ ra ngoài.
Tại Chư Thiên chiến trường vùng vẫy nhiều năm như vậy, hắn còn gì mà chưa nhìn thấu.
Dù năm đó suýt nữa bị Hạ Long Võ dùng một đao chém chết, hắn cũng chỉ dám thu chút lệ phí vào thành của Nhân tộc, ngoài ra thì không làm thêm hành vi trả thù gì khác.
Lúc bấy giờ, cường giả Huyền Khải nhất tộc bên cạnh bỗng mở miệng nói: "Đại nhân, lần này hai vị thiên kiêu của tộc ta bị giết, tộc ta sẽ không từ bỏ ý đồ, tiếp theo nếu ở trong thành có điểm vượt khuôn khổ, còn xin đại nhân rộng lòng tha thứ!"
Thành chủ bưng chén rượu lên, uống một ngụm, qua loa đáp: "Tùy ý, đừng đụng tới lực lượng thủ vệ trong thành, còn lại là chuyện của chính các ngươi."
"Đa tạ đại nhân!"
Gã Huyền Khải nhất tộc này cũng không nhiều lời thuyết phục thêm, kỳ thật trước khi tới đây, gã đã sớm đoán được thành chủ sẽ cự tuyệt.
Thành chủ cổ thành là kẻ nhát gan sợ phiền phức, rất khó trông mong hắn sẽ hỗ trợ giúp bọn họ bắt Tô Vũ.
Đạo Thành thấy thế cũng chỉ đành nói: "Vậy thì quấy rầy đại nhân, chúng ta cáo từ trước!"
"Đi thong thả, không tiễn!" Thành chủ nhàn nhạt đáp lại một câu, dõi mắt nhìn mấy người rời đi, chờ bọn hắn đi rồi thành chủ mới lẩm bẩm: "Ma Đa Na mạnh hơn Tô Vũ thì lại không tìm..."
Lắc đầu, trên đại thể hắn ta cũng đã minh bạch một chút.
Hẳn là người đa thần văn nhất hệ rồi!
Tiên tộc cũng không muốn nhìn thấy đa thần văn nhất hệ có bất kỳ hy vọng quật khởi gì, ở điểm này, ngược lại họ cùng nhất trí mục đích với Thần Ma.
Tô Vũ lên Thiên bảng, Tiên tộc dĩ nhiên sẽ không nhịn được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.