Chương trước
Chương sau
Trong phòng họp, có người mở miệng đề xuất ý kiến: “Không bằng dùng cơ chế giống học phủ, cơ cấu học phủ do phủ trưởng nắm quyền, nhưng tới thời khắc mấu chốt, Các lão có thể bỏ phiếu quyết định!”
“Được, các đại học phủ chọn dùng chế độ này nhiều năm, trong tình huống bình thường, việc lớn việc nhỏ đều thuận lợi hoàn thành.”
“Các đại giáo phái quả thật không nên phân tán nữa, tiếp tục như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ bị đánh bại từng phần!”
Mỗi người một câu, giờ phút này, ở đây có khoảng mười mấy vị giáo chủ, đều là Nhật Nguyệt cảnh!
Đây cũng là tất cả Nhật Nguyệt của Vạn Tộc Giáo có thể xuất hiện hiện tại.
Còn lại, nếu không phải bị đuổi giết như Lục Dực Thần Giáo, thì là đi chiến trường Chư Thiên, hoặc là dứt khoát bế quan không ra.
Trong một năm, có 8 vị Nhật Nguyệt Giáo chủ chết đi, còn lại không phải là giáo chủ, trên thực tế, trừ đi Huyết Hỏa Ma tộc, Nhật Nguyệt Giáo chủ tại Nhân cảnh chỉ có 7 vị đã chết mà thôi.
Sau một trận thảo luận, có người nói: “Nếu xét thực lực, Nguyên Thủy giáo chủ mạnh nhất, Nhật Nguyệt cửu trọng, người đứng đầu không có thực lực là không được! Thực lực ít nhất cũng phải là Nhật Nguyệt cao trọng, chư vị, mọi người không có ý kiến gì chứ?”
Một vài Nhật Nguyệt thấp trọng không nói chuyện, ý kiến thì chắc chắn là có.
Nhưng bọn họ đều là người biết thời thế, không có thực lực, nói gì cũng vô ích, sao cường giả có thể nghe theo lời kẻ yếu nói?
“Lam Thiên, thực lực của ngươi là bí ẩn, rốt cuộc thực lực ngươi đến đâu?”
Lam Thiên cười ha hả: “Thực lực ta không yếu, Nhật Nguyệt bát trọng, nhưng ta cảm thấy Nguyên Thủy chưa chắc đã là đối thủ của ta, đúng không?”
“Nhật Nguyệt bát trọng!”
Vài người không dám tin tưởng, Lam Thiên phản bội rời học phủ mới 20 năm, sao có thể? Trước đó mọi người suy đoán có khả năng gia hỏa này đã đến Nhật Nguyệt tứ ngũ trọng, vậy mà y lại là Nhật Nguyệt bát trọng!
“Lam Thiên, ngươi nghiêm túc à?”
Lam Thiên liếc nhìn kẻ nọ, “Có gì kỳ lạ đâu? Ta là thiên tài, các ngươi thì biết cái gì! Không có thực lực như vậy sao ta có thể ẩn núp khắp nơi mà vô địch không phát hiện được! Nhật Nguyệt hợp khiếu, một khiếu cường đại, vậy là xong! Ta còn dùng không phải ít Nhật Nguyệt Huyền Hoàng Dịch, 20 năm tới Nhật Nguyệt bát trọng chẳng lẽ lạ lắm sao?”
Vớ vẩn!
Đương nhiên là không lạ rồi!
“Địa Hỏa, ngươi là Nhật Nguyệt thất trọng đúng không?”
“Không sai.”
“Cự Lực thần chủ, ngươi thì sao?”
“Nhật Nguyệt thất trọng!”
Có người lên tiếng đáp.
4 vị cường giả Nhật Nguyệt cao trọng, Cự Lực thần giáo, Nguyên Thủy thần giáo, Thủy Ma thần giáo, Địa Hỏa Ma giáo, giáo chủ tứ đại giáo phái đều là cường giả Nhật Nguyệt cao trọng.
Còn lại đều dưới trung tầng.
Nói cách khác, người đứng đầu sẽ chọn trong 4 người này.
Nguyên Thủy giáo chủ thản nhiên nói: “Không cần tuyển, tác dụng cũng không lớn! Nếu muốn hợp tác thì bỏ phiếu, Nhật Nguyệt thấp trọng một phiếu, trung kỳ hai phiếu, hậu kỳ ba phiếu!”
Nghe vậy, những người khác tự ngẫm, rồi đều gật đầu.
Đó cũng coi như là hợp tác, sơ xài một chút cũng không sao, mục đích của mọi người chỉ là muốn an tâm.
Lam Thiên cười nhạo: “Nguyên Thủy, thực lực ngươi mạnh nhất, dứt khoát thu nạp mọi người đi, giả thánh nhân làm cái gì.”
Nguyên Thủy giáo chủ đạm mạc đáp: “Phế vật dù nhiều thì vẫn là phế vật, đến trình độ như ta, chỉ có một mục đích là chứng đạo, mà không phải là đoạt quyền, Lam Thiên, ngươi quá ngu xuẩn!”
Lời này vừa nói ra, những người khác đều thấy khó chịu, quay đầu suy tư, người ta là Nhật Nguyệt cửu trọng quả thật không để ý những chuyện này nữa, hiện giờ mục đích của Nguyên Thủy giáo chủ đúng là chỉ muốn chứng đạo.
Nguyên Thủy giáo chủ lại nói: “Ta có thực lực mạnh nhất, không có nhiều yêu cầu, không có đề nghị quá phận thì ta có thể đồng ý, nếu quá phận hay có khả năng mất mạng thì đừng nói ra!”
“Đó là đương nhiên, chúng ta sẽ không đi tìm chết!”
Có người nói: “Vậy giờ phải ưu tiên cứu viện hai vị Lục Dực Thần Giáo, chư vị cảm thấy thế nào? Có và không có hai vị Nhật Nguyệt chênh lệch không nhỏ. Hai gia hỏa kia thực lực đều không yếu.”
“Tám người đang đuổi giết bọn họ, mặt khác, Đại Đường phủ, Đại Hạ phủ, Đại Minh phủ đều có một vị Nhật Nguyệt truy kích, ước chừng 11 vị Nhật Nguyệt cảnh, hiện tại chỉ sợ hai gia hỏa kia đã ở trong vòng vây, muốn mang bọn họ đi rất khó khăn.”
“Tuy bị tám người và ba đại phủ truy kích, nhưng vẫn chưa bắt được, mọi người cùng nhau xuất lực, có thể nhẹ nhàng dẫn bọn họ rời đi.”
Bọn họ nhanh chóng đạt thành nhất trí.
Tới lúc này, chỉ có hợp tác thì mới có thể cùng thắng lợi.
Kế tiếp, kể cả khi thương lượng với Vạn tộc thì cũng cần cùng nhau xuất lực mới được, nếu không, bọn họ rất có thể sẽ trở thành pháo hôi.
Mười mấy vị Nhật Nguyệt nhanh chóng đạt thành thống nhất, tập trung cứu viện hai vị Nhật Nguyệt giáo chủ Lục Dực Thần Giáo.
.....
Vạn Tộc Giáo chính thức liên thủ, Nhật Nguyệt liên hợp.
Tin tức này còn chưa tiết lộ ra.
Mà các đại phủ Nhân cảnh đang rung chuyển bất an, nếu Chu Phá Long thật sự chứng đạo thì làm sao bây giờ?
Vạn tộc sẽ phái rất nhiều vô địch đột kích sao?
Có thể bùng nổ chiến tranh sớm hay không?
Chiến tranh Vô địch cảnh!
Sự tình về Diệp Bá Thiên vẫn lù lù ra đó, một vị vô địch đã chết, kết quả Diệp Bá Thiên vẫn thất bại, hiện giờ phải làm sao?
Giờ phút này mọi người không để ý nhiều đến Hạ Long Võ nữa.
Đây là tất nhiên.
Dù thân thể chứng đạo có mạnh thì cùng lắm chỉ là Đại Hạ vương, Đại Tần vương thứ hai, nhưng Văn Minh sư chứng đạo hoàn toàn bất đồng.
Nhân cảnh dần trở nên an tĩnh.
Vạn Tộc Giáo cũng thực an tĩnh.
Trừ Lục Dực Thần Giáo còn đang dây dưa với Trần Vĩnh, cường giả Vạn Tộc Giáo các nơi khác đều không có động tĩnh gì, thời điểm này, tất cả cường giả đều có cảm thụ rằng mưa gió sắp đến!
.....
Đại Minh phủ.
Hôm sau Tô Vũ mới biết được tin tức này, vì việc này, Ngưu Bách Đạo lại tới cửa, thảo luận với hắn.
“Tiểu tử, có phải hôm qua ngươi đã biết sẽ có kết quả như vậy không?”
Ánh mắt Ngưu Bách Đạo phức tạp, “Nói thật, nếu Chu Phá Long thật sự muốn chứng đạo Văn Minh sư, xem như tiểu tử ngươi hại chết gã rồi! Nhưng nếu không phải, vậy không sao, dù sao gã cũng không có giao tình gì với ngươi.”
Điều mọi người để ý là rốt cuộc Chu Phá Long có phải Văn Minh sư chứng đạo hay không.
Nếu không phải, một cường giả sắp chứng đạo thân thể, Nhân tộc có không ít, gã không phải là kẻ độc nhất vô nhị, có muốn đấu với Tô Vũ hay không thì là chuyện của gã.
Tô Vũ lắc đầu, “Ta nào biết! Hơn nữa, ai biết gã có phải Văn Minh sư chứng đạo hay không, dù đúng thì cũng không có quan hệ gì đến ta, gã không động đến ta, ta còn lười để ý đến gã!”
Ngưu Bách Đạo thở dài, “Ừ, nhưng nếu thật sự là Văn Minh sư chứng đạo, bị ngươi tiết lộ như vậy, có lẽ sắp tới sẽ có người giận chó đánh mèo với ngươi, cẩn thận một chút đi.”
“Ta bị thương, muốn bế quan tu dưỡng.”
Tô Vũ bình tĩnh nói: “Còn sự tình Chu Phá Long thế nào, ta đây không có biện pháp, ta cũng không biết thực lực gã ra sao, có phải đa thần văn hay không, gã chèn ép đa thần văn hệ nhiều năm, gã không nói cho ta, chẳng lẽ còn trông cậy ta suy xét trên lập trường của gã? Giận chó đánh mèo? Thế thì cứ làm đi!”
Hắn không quá để ý, có phải Văn Minh sư chứng đạo hay không đều không liên quan đến hắn.
Huống chi dù là thật thì có thể thành công sao?
Tô Vũ không tỏ ý kiến!
Chuyện này rất tốt, tốt nhất là tên kia tiếp tục hấp dẫn hỏa lực, cho Đại Chu phủ ngươi suốt ngày xem náo nhiệt, các ngươi cứ xem đi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.