Đại Tần vương quay đầu, nhìn về phía chiến khu Nhân cảnh.
Ông yên lặng.
Rất lâu sau, ông mới lạnh lùng nói: "Hôm nay, nếu giao người đổi lấy trăm năm ôn hòa, ngày sau, bọn họ sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước, đòi giao vô địch ra đổi trăm năm yên ổn, trăm năm ngàn năm sau, Nhân tộc sẽ quen việc đổi mạng một người để có được hòa bình! Khi đó, Nhân tộc đã chẳng còn cốt khí gì nữa rồi!"
"Ta không quan tâm các ngươi nghĩ thế nào, không vừa lòng, không muốn hay gì khác, ta mặc kệ loạn cục hậu phương, nhưng tiền tuyến thì chỉ có chinh chiến, không có lui bước!"
"Nhân tộc nội loạn đó là chuyện của Nhân tộc!"
"Kẻ đem đầu Nhân tộc chủ động hiến cho dị tộc... tất sát!"
Trong hư không, có người bình tĩnh nói: "Tần huynh quá lo lắng, tất cả mọi người đều hiểu dị tộc muốn ly gián chúng ta!"
Tần Nghiễm lạnh lùng nói: "Hiểu thì hiểu, nhưng có người sẽ cảm thấy hi sinh mấy người đổi lấy nhiều vị vô địch sinh ra không đáng sao? Nhất là mấy người Hạ Long Võ, một khi y thành công chứng đạo, thực lực Nhân tộc sẽ tăng lên nhiều... Bọn họ sẽ thấy cái này tốt hơn lợi ích hoa trong gương, trăng trong nước kia.”
Tần Nghiễm trầm giọng nói: "Chư vị, trăm năm không phải là tương lai của Nhân tộc, Nhân tộc sẽ có ngàn năm, vạn năm, thậm chí tương lai lâu dài hơn, đừng vì trăm năm mà chặt đứt sống lưng của chính mình!"
Toàn trường im ắng.
Rất lâu sau, có người thở dài, đáp: "Mọi người đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817537/chuong-1085.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.