Chương trước
Chương sau
Đại Tần vương quay đầu, nhìn về phía chiến khu Nhân cảnh.
Ông yên lặng.
Rất lâu sau, ông mới lạnh lùng nói: "Hôm nay, nếu giao người đổi lấy trăm năm ôn hòa, ngày sau, bọn họ sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước, đòi giao vô địch ra đổi trăm năm yên ổn, trăm năm ngàn năm sau, Nhân tộc sẽ quen việc đổi mạng một người để có được hòa bình! Khi đó, Nhân tộc đã chẳng còn cốt khí gì nữa rồi!"
"Ta không quan tâm các ngươi nghĩ thế nào, không vừa lòng, không muốn hay gì khác, ta mặc kệ loạn cục hậu phương, nhưng tiền tuyến thì chỉ có chinh chiến, không có lui bước!"
"Nhân tộc nội loạn đó là chuyện của Nhân tộc!"
"Kẻ đem đầu Nhân tộc chủ động hiến cho dị tộc... tất sát!"
Trong hư không, có người bình tĩnh nói: "Tần huynh quá lo lắng, tất cả mọi người đều hiểu dị tộc muốn ly gián chúng ta!"
Tần Nghiễm lạnh lùng nói: "Hiểu thì hiểu, nhưng có người sẽ cảm thấy hi sinh mấy người đổi lấy nhiều vị vô địch sinh ra không đáng sao? Nhất là mấy người Hạ Long Võ, một khi y thành công chứng đạo, thực lực Nhân tộc sẽ tăng lên nhiều... Bọn họ sẽ thấy cái này tốt hơn lợi ích hoa trong gương, trăng trong nước kia.”
Tần Nghiễm trầm giọng nói: "Chư vị, trăm năm không phải là tương lai của Nhân tộc, Nhân tộc sẽ có ngàn năm, vạn năm, thậm chí tương lai lâu dài hơn, đừng vì trăm năm mà chặt đứt sống lưng của chính mình!"
Toàn trường im ắng.
Rất lâu sau, có người thở dài, đáp: "Mọi người đều biết đạo lý này, nhưng... Tần huynh, mấy người Hạ Long Võ đã sắp chứng đạo rồi!"
Vậy làm sao bây giờ?
Không có cách nào khác!
Hạ Long Võ chứng đạo chắc chắn sẽ gặp nguy cơ tất sát, những người khác cũng đều gặp nguy hiểm.
Nếu có thể đổi mấy người...
Giờ khắc này, ý nghĩ như vậy không chỉ sinh ra trong đầu vài người, mà là vô số người có mặt ở đây.
Chỉ dùng mấy người Tô Vũ đổi lấy hơn mười vị vô địch cảnh, đơn giản đến đáng sợ!
Tần Nghiễm lạnh lùng nói: "Vạn tộc đột kích, vậy liền giết! Những năm qua chúng ta có người ngã xuống, vạn tộc cũng có Vĩnh Hằng toi mạng! Không lỗ! Cầu hòa thì cũng phải cho bọn chúng thấy được thực lực và sát tính của Nhân tộc! Quỳ xuống cầu hòa, thứ cầu được không phải hòa bình, mà là đồ đao!"
Chinh chiến cả đời, người nào mà không thấy mệt mỏi?
Nhưng dù như cầu hòa thì cũng phải giết tới khi kẻ địch sợ hãi, không thể không cầu hòa.
Chủ động cầu hòa, quỳ xuống cầu hòa, đổi lấy chỉ có đồ đao.
Đại Tần vương biết!
Dù là ông thì cũng không muốn chinh chiến cả đời, dù sao cũng đánh không thắng, Nhân tộc không mạnh mẽ như Thần Ma, không mạnh mẽ bằng Tiên tộc, trong vạn tộc, Nhân tộc chỉ xếp hạng chừng thứ tư thứ năm, phía trên còn có Yêu tộc.
Nếu Yêu tộc có thêm Long tộc, vậy thì mạnh hơn Nhân tộc, nhưng Long tộc tự thành một tộc, không cảm thấy mình là Yêu tộc, phân tán ra nên không mạnh mẽ bằng Nhân tộc.
Trong cuộc chiến chư thiên, kết quả tốt nhất là Nhân tộc có sức áp chế của Nhân cảnh.
Khi đó mới tiến có thể công, lui có thể thủ.
Mà ông hiểu, vạn tộc sẽ không cho Nhân tộc cơ hội này.
Thời khắc bây giờ, biện pháp tốt nhất là kéo dài, nhưng... Nhân cảnh rung chuyển đã ảnh hưởng đến chư thiên vạn giới.
Tô Vũ, Hồng Đàm, những người này bắt đầu triển lộ tài hoa, cường hóa thực lực Nhân tộc, cường hóa đa thần văn nhất hệ, khiến cho vạn tộc cảm nhận được áp lực dữ dội.
Đa thần văn nhất hệ không thể quật khởi!
Điều này cũng làm cho các vô địch cảm thấy phức tạp, đa thần văn nhất hệ... có thể có khả năng mở ra sức áp chế Nhân cảnh, nhưng vạn tộc không muốn cho chúng ta cơ hội này.
Quật khởi sẽ là đại chiến!
Đến cùng phải lựa chọn ra sao?
Một khi đại chiến bùng nổ, vạn tộc vây công, Nhân tộc không chống đỡ được quá lâu, khi đó, đa thần văn nhất hệ lại hủy diệt, vậy sẽ lỗ lớn.
Nếu đa thần văn nhất hệ có thể bảo chứng việc mở ra sức áp chế Giới Vực, cho mọi người thấy một chút hi vọng thì có lẽ may ra mọi người mới có thể kiên trì!
Nhưng, Diệp Bá Thiên đã chết!
Diệp Bá Thiên - tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả đã chết, ông chết vì rất nhiều nguyên nhân, điểm mấu chốt là ông không chứng đạo thành công, nếu ông thành công, vậy sẽ không chết!
Đây mới là then chốt!
Diệp Bá Thiên cũng không phải là người hoàn mỹ!
Diệp Bá Thiên chết, cũng làm cho rất nhiều vô địch mất đi lòng tin với đa thần văn nhất hệ.
Để duy trì Diệp Bá Thiên chứng đạo thành công, năm đó không ít vô địch đã bỏ ra rất nhiều.
Bây giờ, những người này đều đã có chút nản lòng thoái chí.
Chiến trường tuyến đầu, ánh mắt Đại Tần vương phức tạp, vạn tộc phản ứng quá nhanh, hôm nay đã bắt đầu công khai uy hiếp!
Không cho Nhân tộc chút thời gian chuẩn bị!
Phải chọn con đường nào?
Che chở mấy người Tô Vũ, bùng nổ cuộc chiến vạn giới?
Hay...
Ông không dám nghĩ!
Ông sợ chính mình cũng sẽ dao động!
Ông nhìn về nơi xa, nhìn về phía Nhân cảnh, nhìn về phía tương lai xa xôi, Nhân cảnh rốt cuộc sẽ đi con đường nào?
Ta nên làm cái gì?
Bây giờ, ta còn không dám hoàn toàn tin tưởng chiến hữu bên cạnh!
...
Nhân cảnh.
Đại Chu phủ sắp khởi động lại đa thần văn nhất hệ, tin tức này vừa ra liền khiến lĩnh vực Văn Minh sư chấn động.
Đại Chu phủ vốn là hang ổ của đơn thần văn hệ, hiện giờ Đại Chu phủ cũng muốn khởi động lại đa thần văn nhất hệ, hành động áp chế mấy chục năm qua hoàn toàn biến thành trò cười!
Đan Hùng của Đại Chu phủ xuất quan, sắp lao tới Đại Minh phủ, muốn khiêu chiến Tô Vũ, đây cũng là tin tức lớn.
Đơn đa chi tranh, đến cùng ai mạnh hơn?
Đều là thiên tài, Tô Vũ nhỏ hơn Đan Hùng một tuổi, mới vừa vào Đằng Không không lâu, nhưng việc Tô Vũ nổi danh thì cả Nhân cảnh đều biết, hắn có địch lại Đan Hùng không?
...
Sự tình ở chiến trường Chư Thiên còn chưa truyền về Nhân cảnh.
Mà tin tức đa thần văn hệ sắp hồi sinh lại khiến toàn bộ lĩnh vực Văn Minh sư phát sinh biến hóa cực lớn.
Đại Minh phủ.
Ba ngày sau Tô Vũ mới thu được tin tức Đan Hùng xuất quan, có thể sẽ tới Đại Minh phủ khiêu chiến mình.
Tin tức này là do Ngưu Bách Đạo tự đến nói cho Tô Vũ hay.
Trong Tứ Quý các, Ngưu Bách Đạo uống trà, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, cười nói: "Tiểu tử ngươi mấy ngày không bước chân ra khỏi nhà, không để ý đến chuyện bên ngoài, cẩn thận Đan Hùng tới rồi mà ngươi còn chưa biết."
Tô Vũ cũng bưng chén trà, nhấp một ngụm, lơ đễnh đáp: "Tới thì tới thôi."
"Chớ khinh thường."
Ngưu Bách Đạo nhắc nhở: "Nếu gã dám tới đây thì có khả năng đã là Đằng Không cửu trọng, ta biết thực lực ngươi không yếu, thậm chí có thể hạ gục Lăng Vân tứ ngũ trọng, thậm chí cường giả ngũ lục trọng. Nhưng Đan Hùng là kẻ đặc thù, nếu gã không đáng lo thì ta đây không cần cố ý tới nhắc nhở ngươi."
Ngưu Bách Đạo nghiêm mặt nói: "Ngươi cảm thấy Bạch Phong mạnh không? Hoặc là nói ngươi cảm thấy mấy người Hạ Ngọc Văn mạnh không?"
"..."
Tô Vũ suy nghĩ một chút, khẽ gật đầu, cũng được, bọn họ khá lợi hại.
"Đan Hùng có khả năng vượt cấp chiến bọn họ!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.