Chương trước
Chương sau
Chu Thiên Đạo thản nhiên đáp: "Thiên hạ đều biết, cũng là đám các ngươi không quản sự, bị người khác che đậy tin tức, làm một tên mù!"
Lão nhân kia cũng không tức giận, ngẩng đầu nhìn về phía Đại Hán vương, quay đầu nhìn về phía Diệt Tằm vương, bỗng nhiên ho khan!
Kịch liệt ho khan!
"15 vị Nhật Nguyệt chỉ trong nửa năm..."
Lão nhân chỉ tay vào Đại Hán vương, không khỏi tức tới thở hổn hển, Chu Thiên Đạo mỉm cười, đổ thêm dầu vào lửa: "Vương lão đừng tức giận, lúc này mới chỉ là thế thôi mà! Hiện tại, mấy vị Nhật Nguyệt của Lục Dực thần giáo đang đuổi giết đồ tôn của Diệp Bá Thiên là Trần Vĩnh, Nhân cảnh đều biết, chỉ là giết không được đám gia hỏa Lục Dực thần giáo kia!"
"Lam Thiên ẩn núp tiến vào Đại Hạ phủ mấy chục năm, không một ai biết được."
"Ở ba vùng biển lớn, mấy tên nhật Nguyệt Vạn Tộc giáo còn hoạt động rất sôi nổi."
"Nguyên Thủy giáo chủ còn đang gây sự khắp nơi!"
"Rất nhiều Vạn Tộc giáo chúng còn đang đánh giết dân chúng..."
"Ha, đúng rồi, ngay tại ngày 10 tháng trước, 5 vị Nhật Nguyệt thất trọng và bát trọng tập kích tấn công Hạ Long Võ, toàn bộ đều ngã xuống..."
Chu Thiên Đạo thản nhiên nói: "Nhân cảnh sắp xong rồi! Không tới một năm mà chém 20 vị Nhật Nguyệt Vạn Tộc giáo đều không đủ! Còn có hàng loạt Nhật Nguyệt đang ẩn núp, Nhân cảnh có bao nhiêu Nhật Nguyệt chứ? Dù cho 36 phủ, chết 20 vị Nhật Nguyệt thì đại khái cũng sắp xong đời!"
"Thế nhưng... Vạn Tộc giáo vẫn còn, còn rất nhiều!"
Chu Thiên Đạo cười nhạo: "Vương lão, ngài nói xem, ta có cần phải tới cầu viện không? Ta sợ lắm a, hôm nay giết 9 vị, ngày mai 90 vị Nhật Nguyệt đến báo thù Đại Minh phủ ta... Đại Minh phủ có phải triệt để tiêu đời rồi không?"
Im ắng.
Trong đại điện, lão nhân kia gầm lên: "Đại Hán vương, Chu Thiên Đạo nói thật chứ?"
Không đến một năm đã giết 20 vị Nhật Nguyệt, thế mà còn có hàng loạt Nhật Nguyệt đang hoạt động!
Nghe mà rợn cả người!
Đây là Nhân cảnh sao?
Lão bế quan nhiều năm, hôm nay trống Thăng Long vang lên, liên tục bốn tiếng nên lão mới xuất quan.
Trước đó lão cũng nhìn ra Chu Thiên Đạo cố ý lộ ra vẻ thảm bại, nhưng mà lúc này, nghe ông kể về tình hình thực tế thì không khỏi giận dữ vô cùng!
Trong Nhân cảnh, không đến một năm đã chết rất nhiều vị Nhật Nguyệt, Vạn Tộc giáo chẳng lẽ đã lớn mạnh đến tình trạng như thế?
Còn nữa, phân thân của vô địch lại càng làm cho trong lòng người khủng hoảng!
Đâu chỉ lão mà những cường giả bế quan hơn một năm đều biến sắc!
Một năm dài lắm sao?
Không, rất ngắn!
Thời gian một năm thế mà lại phát sinh nhiều việc lớn đến vậy!
Thật là đáng sợ!
Nhân cảnh đã biến đổi rồi à?
Đại Hán vương im lặng, yên lặng một hồi lâu ông mới thản nhiên cất tiếng thừa nhận: "Là thật!"
"Các ngươi..." Lão nhân kịch liệt ho khan, "Các ngươi thật hèn mạt!"
Lão nhân giận dữ, "Sao lại như thế? Không thể hạn chế sao? Nếu không có cách nào hạn chế, rất nhiều người đang bế quan, vì sao không triệu tập chúng ta xuất quan, sao có thể cho phép Vạn Tộc giáo giương oai?"
Lão nhân giận dữ tột độ, lại ho khan dữ dội, thọ nguyên của lão không còn nhiều, năm đó khi khai phủ, lão đã cùng các cường giả đỉnh cấp chống lại vạn tộc đột kích.
Bây giờ, năm tháng trôi qua, thương thế tại thân, lão vẫn luôn bế quan nhiều năm.
Giờ thì mới biết Nhân cảnh thế mà xảy ra nhiều việc lớn như vậy!
Đại Hán vương bình tĩnh nói: "Thế cục chưa chuyển biến xấu đến nước này... Còn chuyện ở Đại Minh phủ cùng Đại Hạ phủ..."
Ông nhìn về phía Chu Thiên Đạo rồi hỏi, "Thiên Đạo, ngươi tới cáo trạng là muốn làm cái gì?"
Chu Thiên Đạo bình tĩnh đáp: "Đơn giản thôi, Vạn Tộc giáo làm ầm ĩ như thế, không giết 10 tôn Nhật Nguyệt thì không thể nào nói nổi! Bọn chúng có nhiều Nhật Nguyệt, không giết một chút thì không đau lòng, Đại Minh phủ có thể giết 9 tên thì Cầu Tác cảnh muốn giết 10 tên hẳn không khó! Mặt khác, Cầu Tác cảnh xin hãy dò xét thiên hạ, nhằm vào Vạn Tộc giáo, nếu còn dung túng Vạn Tộc giáo đồ tiến vào Đại Minh phủ thì Bát đại gia chấp chưởng chỉ mang tới chuyện cười lớn! Đổi tám nhà khác đi, tám nhà này có thể cho lui, mặt khác, truy cứu trách nhiệm, truy xét xem Bát đại gia có cấu kết với Vạn Tộc giáo hay không, có cố ý làm suy yếu thực lực Đại Minh phủ hoặc là Đại Hạ phủ hay không!"
Gia chủ của Bát đại gia tộc kia vô cùng phẫn nộ, có người trầm giọng quát: "Chu phủ chủ, chúng ta thừa nhận là từng có, có kẻ từng cấu kết Vạn Tộc giáo... Nhưng đều qua cả rồi! Đây là nỗi sỉ nhục!"
Chu Thiên Đạo lạnh lùng nói: "Đại Minh phủ ta chưa diệt cho nên ta mới không nói lời vô nghĩa với các ngươi! Thử để cho nhà các ngươi bị 9 vị Nhật Nguyệt tập kích xem! Nếu ngươi không bị diệt, ngươi đuổi theo trách cứ ta, ta cũng chỉ bảo ta có chút sai lầm, ta có lỗi là xong, nhưng nếu các ngươi chết rồi thì chẳng liên quan gì tới ta hết. Giả như ta là một trong Chấp chưởng giả của Cầu Tác cảnh, các ngươi liệu có nói thế không?"
"Chu phủ chủ..."
Có người không biết giải thích làm sao, đành nói: "Cầu Tác cảnh một mực không buông lỏng chèn ép Vạn Tộc giáo, lần này... Thật sự chỉ là chuyện ngoài ý muốn."
"Ngoài ý muốn?"
Chu Thiên Đạo cười lớn: "Được, ngươi nói đây là ngoài ý muốn! Lần sau, Trương gia tổ địa của ngươi bị người ta tập kích, đụng độ 9 tôn Nhật Nguyệt thì đừng kêu khổ, đừng tố cáo chúng ta thiếu trách nhiệm!"
Vài vị gia chủ không lên tiếng, họ rất bất đắc dĩ, không thể phản đối.
Càng nói thì càng phiền toái.
Chu Thiên Đạo vẫn tiếp tục: "Nếu không nói thì nghe ta nói! Ngoại trừ những gì yêu cầu bên trên, mặt khác còn phải phái người tiêu diệt Lục Dực thần giáo, nực cười, vô địch trấn giữ Nhân cảnh, cường giả nhân tộc lại bị Vạn Tộc giáo tập kích, chậm chạp lại không nhận được tiếp viện, quá hài hước!"
"Lục Dực thần giáo nhất định phải diệt, bằng không thì uy nghiêm Nhân cảnh còn đâu? Đơn giản chính là trò khôi hài!"
Chu Thiên Đạo hừ một tiếng, "Nguyên gia ở Đại Hạ phủ đều là phế vật, Nguyên Khánh Đông phế vật kia còn xung phong nhận việc muốn đi giết người, hiện tại người đâu? Không làm được thì chính là phản đồ, bắt trở lại điều tra một chút! Vô địch không dễ tra, một tên Nhật Nguyệt nhất trọng nho nhỏ lại không tra nổi sao?"
"Chu phủ chủ!"
Nguyên gia gia chủ nhíu mày, "Con ta có phải phản đồ hay không, lời này từ miệng Phủ chủ nói ra thì không ổn!"
Chu Thiên Đạo thản nhiên hỏi vặn lại: "Vậy ta hỏi ngươi, Nguyên Khánh Đông ở đâu? Cứu được người chưa? Giết Nhật Nguyệt của Lục Dực thần giáo chưa? Nếu như vẫn chưa thì chính là không làm tròn trách nhiệm, một phế vật thì giữ lại có ích lợi gì!"
Không để ý tới người này, ông tiếp tục nói: "Diệt Lục Dực thần giáo, điều này Đại Hán vương có không đồng ý hay ý kiến gì khác không?"
Đại Hán vương bình tĩnh nói: "Nên tiêu diệt!"
Chu Thiên Đạo cười khẽ: "Tốt, còn nữa, lần này chuyện diệt Lục Dực thần giáo hãy giao cho Bát đại gia, hiện tại xác định Lục Dực thần giáo có hai Nhật Nguyệt, 6 Sơn Hải. Nếu Bát đại gia ngay cả Lục Dực thần giáo đều không thể giải quyết thì có phải cũng đại biểu tám nhà này đã không cần thiết tồn tại nữa?"
Đại Hán vương yên lặng nhíu mày một hồi lâu mới lên tiếng: "Bát đại gia phụ trách tiêu diệt Lục Dực thần giáo, trong vòng ba tháng, ta muốn nhìn thấy đầu cường giả trên Sơn Hải của Lục Dực thần giáo!"
Chu Thiên Đạo mỉm cười, tiếp tục nói: "Đại Minh phủ ta lần này tổn thất nặng nề, cần lực lượng để lấp vào chỗ trống, Cầu Tác cảnh có 300 ngàn lực sĩ, ta muốn điều động 100 ngàn bảo vệ Đại Minh phủ!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.