Chương trước
Chương sau
Chu Thiên Đạo tiện tay ném trống Thăng Long cho nhi tử, "Đưa về đi, đừng làm mất, mất thì ngươi không bồi thường nổi!"
Con trai lớn của ông cười ngây ngô một tiếng, tiếp nhận cái trống to, cấp tốc bay về phía Cầu Tác cảnh.
Mà giờ khắc này, ở cổng Cầu Tác cảnh, vài vị Sơn Hải cảnh thụ thương đều có chút bất đắc dĩ, điên rồi à?
Dám cướp đoạt Thăng Long cổ!
Nhưng mà hiện tại họ không có thời gian truy cứu hành động của vị đại nhân kia, bởi vì vô địch đã xuất quan, mở ra song thánh điện!
Hôm nay, náo động không tốt thì có khi đầu người sẽ phải rơi!
Một số Sơn Hải Nhật Nguyệt đang đuổi tới hai Đại Thánh điện đều ôm trong lòng sự lo lắng, điên rồi a, người nào mẹ nó lại chạy đi trêu chọc đám người Đại Minh phủ thế?
Tên hỗn đản Chu gia trước đó đã từng tới Song Thánh phủ nháo loạn rồi có biết không hả?
...
Hai đại thánh địa sừng sững giữa không trung.
Lúc này, hai đại thánh địa đều đã mở.
Bên trong Chiến Thần điện.
Diệt Tằm vương ngồi ở bảo tọa trên cao, không nói lời nào, tiện tay vung lên, không gian lấp lánh gợn sóng, trong chớp mắt, Chiến Thần điện phảng phất như tiếp cận, nối liền nhau với Cầu Tác cảnh.
Trong Cầu Tác điện, Đại Hán vương cũng không nói chuyện, hai bên cùng ngồi yên vị tại chỗ của mình, cũng không hề trao đổi.
Mà từ bên ngoài nhìn vào, Chiến Thần điện còn nằm tại Chiến Thần sơn, Cầu Tác điện thì còn ở tại Cầu Tác cảnh.
Đây chính là vô địch!
Liên quan đến lĩnh vực thời không!
Mà giờ khắc này, ngoài cửa Cầu Tác cảnh, Chu Thiên Đạo xuống xe, ngửa đầu nhìn lại, 99 bậc thang nối thẳng tới Thánh Điện.
Hai bên bậc thang, từng tòa từng tòa phù điêu đứng lặng.
Vài vị Nhật Nguyệt cảnh đi đến bậc thang, hào quang lấp lánh, nghiệm minh chính bản thân.
Chu Thiên Đạo một mặt thản nhiên, cất bước đi lên trên bậc thang.
Các vị Nhật Nguyệt khác cũng dồn dập bắt kịp.
Trong Cầu Tác điện, hai bên đều có Sơn Hải Nhật Nguyệt đứng lặng, Đại Hán vương ở trên cao, bên dưới còn có tám chỗ ngồi thấp hơn, đó là chỗ ngồi của Bát đại gia tộc chấp chưởng Cầu Tác cảnh.
Lúc này, gia chủ của Bát đại gia đều đã dồn dập về đúng chỗ.
Sắc mặt ai ai cũng ngưng trọng!
Người tới không phải là tiểu nhân vật dễ tùy tiện bắt chẹt, mà là chủ nhân của một phủ, phụ thân của ông còn là nhân vật cấp cao Cầu Tác cảnh, Chu gia nếu không phải nhân khẩu thưa thớt thì lúc này trong Bát đại gia tất sẽ có một nhà là Chu gia!
Chu Thiên Đạo đạp lên thềm đá, tốc độ không nhanh không chậm.
Đi một hồi, đại điện đã nằm ngay trước mắt.
Vào cửa, Chu Thiên Đạo cất cao giọng thưa: "Phủ chủ Đại Minh phủ Chu Thiên Đạo yết kiến Đại Hán vương!"
"Miễn lễ!"
Đại Hán vương thoạt nhìn có vẻ hơi gầy yếu, dáng người cũng không cao lớn, nhưng trông rất uy nghiêm, không ai dám nhìn thẳng.
Nói xong câu miễn lễ, Đại Hán vương thản nhiên hỏi: "Gõ vang trống Thăng Long liên tiếp bốn tiếng, mối nguy của Đại Minh phủ có thể giải trừ sao?"
"Không xác định!"
Chu Thiên Đạo tiến lên trước một bước, hờ hững đáp: "Đã đánh giết 5 tôn Nhật Nguyệt, phá nát 4 phân thân của vô địch, giết 15 cường giả Sơn Hải, thế nhưng vẫn không xác định có còn cường giả ẩn núp, có còn cường giả tiếp tục ngấp nghé hay không!"
"Phân thân của vô địch?"
Đại Hán vương yên lặng một lát, chậm rãi hỏi: "Có chứng cứ không?"
"Phân thân là Nhật Nguyệt!" Chu Thiên Đạo cười nhạt nói: "Liên tiếp xuất hiện 4 tôn, đều là từ một người, nếu không phải vô địch thì đó chính là Diệp Bá Thiên tái thế. Phân thân có thực lực Nhật Nguyệt thất trọng, lại còn liên tiếp 4 tôn, Đại Hán vương xin hãy chỉ dạy ta, không phải vô địch, chẳng lẽ là hai anh em Chu Phá Long Chu Phá Thiên?"
Lời này vừa nói ra, bên vị trí Bát đại gia, một vị lão nhân thản nhiên ngắt lời: "Chu phủ chủ nói năng xin cẩn thận!"
Chu Thiên Đạo bùng nổ thần quang, quát: "Im miệng! Ta chính là chủ nhân Đại Minh phủ, ta trò chuyện với Đại Hán vương, đến phiên ngươi tới lên tiếng sao?"
Dứt lời, ông lại quát: "Người tới, gỡ bảo tọa của hắn xuống, lớn mật, ở trước mặt ta mà có lý lẽ các ngươi dám ngồi?"
Ngoài cửa, một đám cường giả biến đổi sắc mặt.
Đại Hán vương thở dài, ra lệnh: "Người đâu, ban ghế ngồi cho Chu phủ chủ!"
Trong nháy mắt, hai vị canh cửa chuyển đến một bảo tọa rộng lớn, chỉ thấp hơn Đại Hán vương một chút, nhưng lại cao hơn phân nửa so với Bát đại gia chủ.
Chu Thiên Đạo cũng không khách khí, trực tiếp ngồi lên bảo tọa, cười nói: "Khiến Đại Hán vương chê cười rồi, có vài người không biết điều, không hiểu quy củ, 36 phủ từ khi khai phủ đã có minh ước, cùng nhau chưởng quản Nhân cảnh! Bát đại gia Cửu đại gia gì đó làm việc lặt vặt mà thôi, hiện tại lại muốn lấn chủ?"
"Hừ!"
Ông cười lạnh một tiếng, không để ý tới Bát đại gia chủ biến sắc, Chu Thiên Đạo lạnh lùng nhìn về phía vị vừa mới nói chuyện kia, "Chu Phá Thiên ở trước mặt ta, ta nói một tiếng hắn là phế vật, hắn cũng không dám nói nhảm, ngươi thật to gan, đến phiên ngươi tới bảo ta nói năng cẩn thận? Ai cho ngươi cái gan đó?"
Trong mắt Chu Thiên Đạo lóe lên thần quang chói lóa, "Không phục? Còn dám nói một chữ, hôm nay ngay trước mặt Đại Hán vương, ta sẽ chém ngươi, ngươi tin hay không?"
Trên tám bảo tọa kia không một ai lên tiếng.
Dù cho vị của Chu gia kia là con thứ của Đại Chu vương thì lúc này cũng không dám nói một lời, chỉ cúi đầu im lặng.
Chu Thiên Đạo cười khinh một tiếng!
Đại Hán vương cũng không xen vào, chờ Chu Thiên Đạo phát hỏa xong ông mới thản nhiên nói: "Được rồi, không nên tranh phong miệng lưỡi, nói chính sự đi."
Chu Thiên Đạo mỉm cười nhìn đối phương, "Đại Hán vương minh giám! Không phải ta tranh phong với chúng, mà là một đám tiểu nhân muốn khi dễ lên trên đầu ta, ta dĩ nhiên là nhịn không được! Ta luôn luôn tốt tính, chấp chưởng Đại Minh phủ 77 năm chưa bao giờ vượt khuôn phép, Đại Minh phủ cũng luôn không tranh không đoạt, bây giờ thì hay rồi, người hiền lại bị bắt nạt!"
Chu Thiên Đạo hừ lạnh một tiếng, "9 tôn Nhật Nguyệt đột kích, đây là muốn làm gì? Thừa dịp phụ thân ta không có mặt, muốn diệt Đại Minh phủ ta ư? Là Vạn Tộc giáo hay là người nào đó trốn trong tối tới gây sự?"
"Đại Minh phủ gặp chuyện, Cầu Tác cảnh quản lý, nhiều Nhật Nguyệt đột kích như thế mà Cầu Tác cảnh lại đang làm cái gì?"
"Hằng năm các đại phủ cấp phát vô số tài nguyên để duy trì hai đại thánh địa, thứ thu được trên chiến trường cũng đem ba phần về Cầu Tác cảnh, 36 phủ chỉ giữ bảy phần!"
"Hao tổn của cải vô số, mỗi năm đều bảo muốn tiêu diệt Vạn Tộc giáo, bây giờ thì sao?"
Chu Thiên Đạo lạnh lùng nói: "Hôm nay là 9 vị Nhật Nguyệt, vài ngày trước, chém giết Kim Vũ Huy, giết Huyết Hỏa Ma tộc, lại vài ngày trước nữa, Hạ Long Võ cũng giết một tên Nhật Nguyệt, còn có 3 tôn hóa thân!"
"Chưa tới nửa năm, hai phủ Đại Hạ và Đại Minh liên tục xuất hiện 15 vị Nhật Nguyệt cảnh tập kích!"
Chu Thiên Đạo lãnh đạm nói: "15 vị Nhật Nguyệt! Nửa năm! Hôm nay, ta hỏi một câu, Cầu Tác cảnh và Chiến Thần điện chấp chưởng thiên hạ, Vạn Tộc giáo ở Nhân cảnh rốt cuộc là có bao nhiêu Nhật Nguyệt, ta muốn có một đáp án! Bằng không, Đại Minh phủ từ nay về sau không xen vào nhân tộc minh ước nữa!"
15 vị!
Giờ khắc này, vài lão nhân vừa bế quan ra biến đổi sắc mặt, trong đại điện có người đi ra, cả kinh hỏi: "Chu phủ chủ nói thật sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.