Chương trước
Chương sau
Tô Vũ lướt mắt nhìn quanh bốn phương đang sôi sục chiến đấu, không khỏi mỉm cười.
Đại Minh phủ... thật thú vị!
15 vị Sơn Hải, 12 người đánh tới đều không thể đột phá phòng tuyến, toàn bộ giao chiến kịch liệt ở bên ngoài, Nhật Nguyệt cũng tốt mà Sơn Hải cũng tốt, không có một ai có thể đánh cận thân tới chỗ hắn!
Chu Thiên Đạo nói ông sẽ bảo vệ hắn an toàn... hoàn toàn là không hề lừa mình.
"Trốn!"
Có Sơn Hải bạo hống hét lên, chúng muốn trốn, có Nhật Nguyệt giết đến rồi!
Mà trên không trung, hai tên Nhật Nguyệt còn sót lại cũng không chống đỡ nổi nữa!
Hết thảy phát sinh đều quá nhanh!
Nhanh đến không thể tưởng tượng nổi!
Trong nháy mắt đã chết mất ba vị Nhật Nguyệt cảnh!
Đối diện chúng, Chu Thiên Đạo nở nụ cười!
Toàn thắng!
Tên Nhật Nguyệt trước mặt ông hiển nhiên chết chắc, trốn không thoát được!
Mà ngay khi ông đang đắc ý xông lên chặn đánh tên Nhật Nguyệt này, ánh mắt Chu Thiên Đạo đột ngột đại biến!
Cùng lúc đó, Nhật Nguyệt cảnh ở bốn phương tám hướng đều kinh hô một tiếng!
Bởi vì ngay bên kia, hư không bất chợt phá toái!
Một bàn tay lớn xuyên phá hư không, ba thần văn bị ném xuống, trong chớp mắt hóa thành ba người không mặt. Chúng không gây sự với Chu Thiên Đạo mà là thẳng tắp đánh tới hướng Tô Vũ!
Ba tôn Nhật Nguyệt!
Không, ba tôn thần văn hóa thân, đều là thực lực Nhật Nguyệt cảnh!
"Hèn mạt!"
Chu Thiên Đạo giận dữ gầm lên!
Giờ khắc này, ông không nghĩ ngợi nhiều được, bên trong biển ý chí có một viên Chủ Thần văn muốn kích phát ra, ông thực sự đã phẫn nộ!
Thật to gan!
Đại Hạ phủ trước đó đã cho người nhắc nhở ông rồi, nhưng ông vẫn cảm thấy đối phương chưa chắc có gan to như vậy, dám ra tay ở Đại Minh phủ, thế nhưng sự thật chứng minh... ông sai rồi, đối phương thật sự có lá gan lớn không tưởng!
Đáng chết!
Nên giết!
Chủ Thần văn của Chu Thiên Đạo lóe sáng hào quang, muốn lao ra xuất thủ giết chết ba thần văn hóa thân kia!
Mà ngay một khắc ấy, hư không đột nhiên phá toái lần nữa!
Một người cầm đao bước ra!
Mặt vị nam tử vừa tới này hoàn toàn không có biểu cảm gì, chỉ thản nhiên cất tiếng: "Chờ ngươi đã lâu!"
Ầmmm!
Một đao chém xuống!
Ba thần văn hóa thân mới vừa xuất hiện trước mặt Tô Vũ đã bịch một tiếng, trực tiếp sụp đổ!
Sau một khắc, người tới quét mắt liếc nhìn Tô Vũ, cười nhạt một tiếng, một đao chém vỡ hư không, giậm chân bước vào hư không, chỉ còn thanh âm truyền đến: "《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》truyền vào Đại Hạ phủ, tam đại học phủ tùy ý!"
Vứt xuống lời này, bóng dáng người kia đã sắp sửa tan biến!
Nơi xa, hư không khắp nơi nổ tung!
Ánh đao tung hoành thiên hạ!
"Hừ!"
Rất nhanh, tiếng rên rỉ truyền đến, ở ngoài trăm dặm Hạ Long Võ xuất hiện, hắn vẫn cầm đao như cũ, trên đao treo một bóng người đã bắt đầu phá toái.
"7 viên thần văn vỡ nát!"
Hạ Long Võ thản nhiên nói: "Thú vị! Lần trước cộng thêm lần này, phá nát 7 viên thần văn Nhật Nguyệt... Ngươi rất mạnh! Bất quá... Ngươi còn có bao nhiêu thần văn để mà phá? Lần sau, ta sẽ chém nát cái đầu chó của ngươi!"
Bịch một tiếng, không cho bóng dáng kia có cơ hội nói chuyện, đao khí của y đã bùng nổ, thần văn đối diện nổ tung!
Hạ Long Võ quay đầu nhìn thoáng qua hướng Thiên Đô phủ, bên kia, Chu Thiên Đạo lạnh mặt, một bàn tay ông đã chụp chết hai tên Nhật Nguyệt, cũng cách không nhìn ra, trong mắt có Nhật Nguyệt luân chuyển.
Hạ Long Võ cười khinh miệt một tiếng, "Chu Thiên Đạo, làm heo thì rất tốt! Giết người, ngươi không được!"
Vứt xuống lời này, y liền xé rách hư không, đạp không mà đi!
...
Thiên Đô phủ, trên vùng trời.
Chu Thiên Đạo lạnh mặt, giương tay vồ một cái, những Sơn Hải đang chạy trốn lập tức bị ông giận dữ vồ nát mấy người!
Ông nghiêng đầu nhìn thoáng qua Tô Vũ, sốt ruột truyền âm nói: "Không có y thì ngươi cũng sẽ không sao cả!"
"Gia hỏa đó bán ân tình giả cho ngươi đấy, không cần để ý!"
Hừ!
Có gì đặc biệt hơn người chứ!
Làm như không có ngươi thì ta không thể xử lý được ấy?
Mẹ nó!
Còn giả vờ ngầu!
Lão tử lập uy giết mấy tên Nhật Nguyệt, ngươi tới xen vào làm cái gì, một đao chém giết ba tên Nhật Nguyệt, tuy chỉ là thần văn hóa thân, nhưng cũng là Nhật Nguyệt, vừa so sánh ra... Chu Thiên Đạo giết một tên Nhật Nguyệt lề mề nửa ngày, tính là cái gì chứ!
Thật mất mặt!
Mất mặt!
Tức giận đến phát điên!
Đến phiên Hạ Long Võ ngươi tới xen vào à?
Không có ngươi, ta giết không được chắc?
Không có ngươi, ta vẫn sẽ giết ba tên Nhật Nguyệt phân thân kia!
Không đúng... Người ta đã giết bốn tên, cuối cùng khi ra đi còn mạnh mẽ phá vỡ không gian, truy sát đến đầu nguồn, chém giết một tôn Nhật Nguyệt hóa thân cuối cùng nữa.
Mẹ nó, tên vô địch nào điên rồi vậy?
Một lần cử tới 4 tôn Nhật Nguyệt hóa thân!
Kém chút liền bị lật thuyền trong mương!
Còn nữa, con rùa cháu Hạ Long Võ kia tới từ lúc nào, lão tử hoàn toàn không biết, ngay cả ngọc cảm ứng siêu cấp cũng không cảm ứng được, đây là nói y đã có chiến lực vô địch rồi à?
Cho nên ngọc cảm ứng siêu cấp mới không thể dò xét?
Mang theo vô số suy nghĩ, ông không ngừng truyền âm qua cho Tô Vũ: "Thật đó, tên kia là đang cố ý khoe khoang, thực lực của y cũng chỉ như thế thôi, không cần bội phục, không cần cảm tạ, không có y thì ta cũng có thể giết Nhật Nguyệt, bảo hộ ngươi chu toàn!"
"Ngươi tuyệt đối sẽ không có việc gì! Yên tâm đi!"
Mẹ nó, Hạ Long Võ chết tiệt, tới thu mua lòng người a!
Không biết xấu hổ!
Người ta đều đã chạy ra khỏi nhà các ngươi, ngươi còn tới thu mua lòng người, ngươi còn là người à?
Từng mảnh từng mảnh trăng rơi vỡ, vị Nhật Nguyệt cuối cùng lúc này cũng bị Ngưu Bách Đạo vây giết, mắt thấy chống đỡ hết nổi bèn rống giận gào thét: "Đừng giết ta, ta biết là tên vô địch nào phản bội..."
Phù một tiếng!
Ngưu Bách Đạo đánh nát đầu của gã, thản nhiên nói: "Im miệng đi!"
Phía dưới, Tô Vũ không nói gì.
Nên giết!
Mặc kệ người này nói thật hay giả, lúc này hiển nhiên không nên công khai, dễ gây ra hỗn loạn, dễ xuất hiện phiền toái lớn.
Một khi là vu oan thì cũng quá sức phiền toái, không bằng giết sạch cho rồi!
Lúc nãy tên vô địch kia đã bị phá vỡ 4 viên thần văn Nhật Nguyệt, lần trước gã cũng bị kích phá 3 viên, trọn vẹn tổn thất 7 viên Nhật Nguyệt thần văn, người này rốt cuộc là ai nhỉ?
Không sao, về sau chắc chắn sẽ có người điều tra việc ngày hôm nay.
Có điều có thể tra được hay không thì vô phương xác định.
Bất quá liên tục phá toái 7 viên Nhật Nguyệt thần văn, lần sau nếu còn ra tay, tất nhiên sẽ là chân thân.
Tô Vũ cũng không nói gì, hắn yên lặng hấp thu dư vị thần văn phá toái, cười nói: "Văn Minh sư không chiến đấu, có thể tu luyện ngay tại chỗ, chết nhiều Nhật Nguyệt thế này là cơ hội cho mọi người, sẽ có hỗ trợ khai mở Thần khiếu, nhanh khai Thần khiếu đi! Chiến giả cũng có thể tu luyện, mở khiếu huyệt đệ nhất trọng của《 Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết 》cũng không tệ!"
Hắn nói vô cùng lạnh nhạt!
5 vị Nhật Nguyệt bị giết, những Sơn Hải cảnh còn lại lúc này cũng bị giết không sai biệt lắm, hắn có cái gì mà phải lo lắng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.