Chương trước
Chương sau
Cùng lúc đó.
Trong viện nghiên cứu.
Tô Vũ đang lấy ra tinh huyết, bên cạnh hắn, thi thể Thần Ma đều được đặt ở đây, hai cỗ thi thể đều là Lăng Vân cảnh, Lăng Vân tiền kỳ, dù đã chết nhưng cũng có thể cảm nhận được uy áp cường đại.
Tô Vũ xác định hai kẻ Lăng Vân tiền kì này tuyệt đối không yếu hơn Chu Bình Thăng!
Không hổ là hai tộc mạnh nhất trong chư thiên vạn giới!
Đúng vậy, hai tộc mạnh nhất.
Thần tộc, Ma tộc là gọi chung, bọn chúng đã rất cường đại, mà Thủy Ma tộc và Nguyên Thủy Thần tộc còn là mạnh nhất trong đó!
Lần đầu tiên Tô Vũ nghe nói đến Nguyên Thủy Thần tộc là do Bạch Phong kể cho hắn.
Một chủng tộc rất cường đại!
Thiên phú kỹ —— Thần Biến.
Nếu gia hỏa Nguyên Thủy Thần tộc thông suốt 144 khiếu huyệt, vậy Thần Biến có thể vận dụng lực lượng 152 khiếu huyệt, không cần học tập, trời sinh liền biết, đây là thiên phú kỹ!
8 khiếu thừa ra kìa là tám khiếu trong cửu khiếu Khai Nguyên.
Võ kỹ 152 khiếu huyệt, Tô Vũ chưa từng thấy qua.
Loại võ kỹ như Khai Thiên đao đã xem như mạnh nhất, võ kỹ ngang công pháp, cao nhất cũng chỉ có thể vận dụng lực lượng của 144 khiếu huyệt.
Mà Nguyên Thủy Thần tộc thì lại có thể vận dụng công pháp có lực lượng lên tới 152 khiếu.
Đây cũng là chủng tộc mà Tô Vũ vẫn luôn nhớ thương.
Hiện giờ, cuối cùng hắn cũng có.
Hắn lấy tinh huyết thật cẩn thận.
Sợ xảy ra sai lầm!
Một giọt tinh huyết hình thành, thần uy bùng nổ, Tô Vũ cảm thấy hô hấp cũng khó khăn, một vị Lăng Vân cảnh mà thôi, vậy mà một giọt tinh huyết có thể bộc phát ra uy áp cường đại như thế, Tô Vũ rất chấn động, cũng động tâm.
Quả nhiên chiến trường Chư Thiên chơi vui hơn Nhân cảnh nhiều.
Cũng kích thích hơn nhiều!
Loại Lăng Vân này cho Tô Vũ cảm giác giống như Ngô Kỳ, Hạ Ngọc Văn, phải biết rằng, vị Thần tộc bị giết đây có khả năng chỉ là thành viên Nguyên Thủy Thần tộc bình thường, chưa chắc đã là thiên tài.
Đương nhiên, Nguyên Thủy Thần tộc đều là thiên tài, điểm này không thể nghi ngờ, bọn chúng khác với Nhân tộc, thiên phú Nhân tộc không đồng đều, Thần Ma thì khác, thiên phú chênh lệch không lớn, số lượng cũng ít.
Điểm đáng sợ nhất của Nhân tộc, đó là giống như Trùng tộc, tốc độ sinh sản của bọn họ quá nhanh.
Một giọt máu kim sắc rơi vào trong tay Tô Vũ.
Tô Vũ hít sâu một hơi.
Hắn từng thấy tinh huyết Thần Ma, lúc trước khi Trịnh Vân Huy cùng hắn bẫy người khác đã vô cùng cẩn thận, mang đến vài giọt tinh huyết, cũng là Lăng Vân cảnh, nhưng giờ hồi tưởng lại thì nó tuyệt đối không cường đại như giọt tinh huyết trước mắt đây.
Trong giọt tinh huyết này còn có âm thanh mơ hồ đang rít gào.
Tô Vũ có chút hoảng hốt, hắn như thấy được cường giả Thần tộc rít gào ở trên chiến trường, vô cùng kiệt ngạo, chém giết cùng quân sĩ Đại Tần!
Rốt cuộc Đại Tần phủ đã bỏ ra cái giá lớn thế nào mới đánh chết được gia hỏa nọ?
Chỉ sợ bọn họ không vận dụng cường giả quá mạnh.
Nếu không, Nguyên Thủy Thần tộc cũng không ngốc, không cẩn thận thì sẽ có cường giả ra tay.
Đó chính là đại chiến!
Người giết kẻ này có khả năng cũng là một vị cường giả Lăng Vân, cảnh giới chưa chắc cao hơn gia hỏa này, thật đáng sợ, Đại Tần phủ lại còn có thiên tài cường giả như vậy trong quân!
“Quá mạnh! Má nó, chưa chắc ta có thể chống đỡ được!”
Tô Vũ từng cắn nuốt tinh huyết Lăng Vân, nhưng chỉ là chủng tộc tầm thường.
Đây lại là Nguyên Thủy Thần tộc, hắn lo rằng mình sẽ bị căng bạo.
“Không vội, lấy thêm một ít tinh huyết rồi tính, không được thì chờ, đúc thân trước thử xem, cường hóa thân thể chính mình!”
Tô Vũ không nghĩ nhiều, chuyên tâm lấy ra tinh huyết.
Một giọt, hai giọt, ba giọt...
Khi lấy ra đến giọt thứ 10, uy áp trên thi thể mới dần dần tiêu tán.
Thực lực càng mạnh, có thể lấy ra càng nhiều tinh huyết.
Trong tình huống bình thường, Thiên Quân Vạn Thạch có thể lấy ra 10 giọt, Đằng Không Lăng Vân nhiều hơn một chút, nhưng Tô Vũ cảm ứng, 10 giọt là đủ rồi. Nếu hắn lấy tiếp thì thi thể sẽ mau hỏng, hắn còn muốn nghiên cứu nó nhiều thêm nữa.
Thi thể Nguyên Thủy Thần Ma quá khó có được.
Hình như ở Đại Hạ phủ thì cũng không có hàng tồn kho.
Vừa hay có Văn Trung làm trợ thủ cho hắn, ông thấy thao tác lành nghề của hắn thì không khỏi tán thưởng: “Khả năng rút tinh huyết của ngươi không tệ, là thần văn đặc thù sao?”
“Đúng vậy, thần văn chữ “Máu”, đã sắp tấn cấp tam giai, ta đang áp chế chưa cho nó thăng cấp, nếu không tam giai thật thì dùng không tốt lắm.”
“...”
Văn Trung không hé răng, thầm nghĩ ngươi cút đi!
Thần văn tam giai!
May mắn đám Kim Sinh không ở đây, bằng không đã bị kích thích đến chết, mấy người bọn họ bởi vì không có thần văn tam giai mà đến tận bây giờ vẫn không thể thăng cấp.
“Chừng nào ngươi mới định đột phá Đằng Không?”
Văn Trung vẫn tương đối tò mò, tiểu tử này mãi không chịu tiến giai, dù sao thì thần văn cũng đã phác họa được 10 cái, chênh lệch còn lớn không?
“Không vội, ta chưa khai xong Thần khiếu.”
Tô Vũ vừa thu nạp tinh huyết, vừa bắt đầu lấy ra tinh huyết Ma tộc.
Nguyên Thủy Thần tộc và Thủy Ma tộc rất giống Nhân tộc, nhưng cũng có điểm bất đồng, bọn chúng đều rất anh tuấn, đến mức không giống người!
Hơn nữa giữa mày Thủy Ma tộc có một dấu ấn ngọn lửa màu đỏ.
Ánh mắt Tô Vũ khẽ động, giữa mày!
Giữa mày!
Nằm trên trục trung tâm đúng không?
Đương nhiên, vị trí này không thể thí nghiệm lung tung, giữa mày mà phát nổ hoàn toàn không giống nổ nát mông, như vậy thật sự sẽ chết người.
Tô Vũ nhanh chóng lột sạch trang phục của Nguyên Thủy Thần tộc, bộ quần áo này có thể tính là một bộ binh khí, giá trị không thấp, Tô Vũ không quá để ý, hiện tại hắn không thiếu tiền, Tô Vũ tiện tay ném chúng sang một bên.
Hắn cẩn thận quan sát, Nguyên Thủy Thần tộc tương tự Nhân tộc, không có tiêu chí rõ ràng như Thủy Ma tộc, dấu ấn ngọn lửa của Thủy Ma tộc rất nổi bật.
Tô Vũ tìm một hồi, lật đến sau lưng, ánh mắt hắn khẽ động.
Cột sống!
Tô Vũ duỗi tay sờ soạng một chút, nắn xương cốt, nhướng mày: “Cột sống của Nguyên Thủy Thần tộc có xương cốt dày đặc, ít nhất có hơn 40 đốt! Đây là điểm khác biệt lớn nhất so với Nhân tộc sao?”
“Đúng vậy!”
Văn Trung gật đầu: “Cột sống cũng coi như một suối nguồn lực lượng, nhiều cốt cách, tinh mịn, đúc thân cường đại, sức bật tốt, cột sống như long, đây cũng là nguyên nhân khiến Nguyên Thủy Thần tộc mạnh mẽ như thế.”
Tô Vũ trầm giọng suy đoán: “Hai khiếu huyệt cuối cùng có khi nào một cái nằm trên cột sống, một cái nằm ở giữa mày không?”
Văn Trung cẩn thận đáp: “Cái này khó nói, cũng không dễ thí nghiệm, cột sống đứt gãy thì chắc người cũng phế, giữa mày nổ tung thì cũng chết luôn, muốn thí nghiệm thì phải hi sinh mạng người!”
Không cần!
Tô Vũ thầm nói trong lòng, chờ ta dùng tinh huyết, ta sẽ thử xem!
Có lẽ lần này sẽ tìm đúng!
Khiếu huyệt cuối cùng thật sự sẽ nằm ở đây.
Tô Vũ không hé răng, tiếp tục lấy ra tinh huyết Ma tộc.
Thần tộc và Ma tộc này có lẽ đều là Chiến Giả, thân thể rất mạnh, còn Văn Minh sư của hai tộc có gì bất đồng hay không, kiến thức của Tô Vũ quá ít nên không biết, phỉa chờ đến khi hắn giết nhiều... Khụ khụ, có được nhiều thi thể Thần Ma hơn nữa thì mới có thể kết luận.
Qua một lúc sau, hai cái chai bày biện trước mắt Tô Vũ.
Một lọ chứa tinh huyết Nguyên Thủy Thần tộc, một lọ chứa tinh huyết Thủy Ma tộc.
Đều là 10 giọt! Tản ra uy áp cường đại! Dường như có thể nghe được tiếng gầm gừ không cam lòng, không cam lòng chết.
Tô Vũ nhìn tinh huyết, Văn Trung xem thi thể, ông cười nói: “Là cùng một người giết, thật lợi hại, người giết bọn chúng thực lực đại khái ở Lăng Vân tam tứ trọng, thế này là có thể liều mạng với Hoàng Đằng của Đại Hạ phủ rồi!”
Là cường giả!
“Cao thủ dùng súng, Chiến Giả trong chiến đấu đều là bắn một kích kết liễu cuối cùng, chẳng lẽ là Tần Phóng của Đại Tần phủ?”
“Tần Phóng à?”
Tô Vũ vừa xem tinh huyết vừa hiếu kỳ hỏi: “Tần Phóng là ai?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.