Văn Trung giải thích: “Đó là trong học phủ, không phải đại phủ! Tam đại học phủ ở Đại Hạ phủ, Văn Minh sư hơn ngàn người, Đằng Không mới tính là Văn Minh sư, điểm này không thể nghi ngờ! Chỉ là ngươi đã quên một điểm, số lượng trong học phủ không phải nhiều nhất, còn có trong quân, các đại học phủ, ví dụ như Đại Hạ Văn Minh học phủ, mỗi năm cung cấp 50 vị Văn Minh sư Đằng Không cho Đại Hạ phủ, ngươi biết không?”
“Ta biết!”
“Tự ngươi ngẫm lại xem, đây chỉ là Đại Hạ Văn Minh học phủ, Cửu Thiên, Vấn Đạo nữa thì cũng đến bốn năm chục đúng không? Một năm điều động trăm vị Đằng Không nhập quân, đúng là tỉ lệ chết trận của Đại Hạ phủ không thấp, nhưng một năm dù chết trận một phần ba, vẫn có thể dư lại 70 người, 100 năm, đại khái toàn bộ Văn Minh sư mới có thể thay máu một lần. Cho nên Đại Hạ phủ Văn Minh sư chắc chắn tuyệt đối vượt qua con số vạn người!”
Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn: “Ý ngài là?”
“38 đại phủ, trừ Song Thánh phủ cùng Chư Thiên phủ, còn lại 36 phủ, dù Văn Minh sư chỉ có 36 vạn, không tính lớp người già yếu, 100 năm thay máu một lần, mỗi người tiêu phí 280 điểm công huân, đó chính là 1 trăm triệu điểm công huân, một trăm năm 1 trăm triệu điểm, một năm thu nhập trăm vạn điểm công huân, đây là cơ sở!”
Ông nhìn về phía Tô Vũ: “Đây là phần thu nhập của gia tộc sáng tạo công pháp có thể thu vào! Mỗi năm đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817394/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.