Chương trước
Chương sau
Sắc mặt Văn Trung nghiêm túc hẳn lên, “《 Thiên Quân quyết 》đã trải qua hơn trăm năm thí nghiệm, tuy rằng thông suốt không nhiều, nhưng an toàn nhất, cũng thích hợp cho Nhân tộc thông suốt nhất để tiến vào Thiên Quân Vạn Thạch. Nếu ngươi muốn tùy tiện sửa đổi công pháp thì trừ khi công pháp của ngươi phải có tính phổ biến mạnh.”
“Đương nhiên, nếu đã có phương pháp hợp khiếu lót nền, còn không yếu hơn《 Thiên Quân quyết 》quá nhiều, tu luyện cũng không có tác hại gì, vậy không thành vấn đề.”
Văn Trung lại nói: “Nhưng một bộ công pháp không phải chỉ thông suốt là được, còn có võ kỹ nguyên bộ, mặt khác tốt nhất nên có nguyên bộ đúc thân pháp, tới Đằng Không thì phải đúc thân, thay máu, thoát thai hoán cốt, tốt nhất là có phương pháp cửu biến Lăng Vân, nguyên khí cửu biến, nó cũng yêu cầu nguyên bộ.”
Văn Trung nghiêm mặt: “Tô sư đệ, một bộ công pháp không phải chỉ quan trọng nó thông suốt bao nhiêu, Thiên Quân, Vạn Thạch như thế nào là có thể truyền bá, nó cần toàn bộ hệ thống, mà không phải chỉ có hai cảnh giới ngắn ngủn.”
“Nó khác phương pháp hợp khiếu, phương pháp hợp khiếu mang tính chất phụ trợ, mà ta cảm thấy ngươi muốn mở rộng trọn bộ công pháp!”
Tô Vũ gật đầu, “Ta biết, kỳ thật ta cũng có công pháp kế tiếp, bao gồm đúc thân pháp, mà phương pháp nguyên khí cửu biến hiện tại lại không quá nguyên bộ.”
Tô Vũ nhanh chóng nói: “Kế tiếp có thể suy đoán nghiên cứu, huống chi dù không thích hợp, đúc thân pháp cùng cửu biến pháp vốn là tồn tại đơn độc, đều không cần nối liền hệ thống.”
Thứ này có thể thay đổi, vấn đề không lớn.
Đương nhiên, nguyên bộ cần thích hợp hơn, xứng đôi một ít.
Văn Trung không nhiều lời, “Được, chúng ta có thể tham khảo, nhưng ta kiến nghị ngươi nên tuyển thêm người, nói thật, ta tinh thông nghiên cứu khiếu huyệt, nhưng đúc thân, nguyên khí cửu biến, đây không phải hạng mục sở trường của ta.”
Mỗi người một chuyên ngành, ông không có khả năng mọi mặt đều biết.
“Được, ta sẽ mời chào thêm các vị tiền bối nữa.”
Tô Vũ cũng thấy nên nhận thêm người mới.
Thứ này không phải có thể hoàn thành trong khoảng thời gian ngắn, nhưng cũng không thể mất thời gian quá lâu, Tô Vũ chần chờ một chút rồi mở miệng: “Sư huynh, ngài nói xem, nếu ta truyền bá một bộ Thần khiếu cơ sở văn quyết, có thể tạo thành ảnh hưởng quá lớn hay không?”
“Tất nhiên!”
Văn Trung gật đầu, “Cơ sở văn quyết không giống《 Vạn Văn Kinh 》, nó đại biểu cho việc có thể khai Thần khiếu ở dưỡng tính, tốc độ thông suốt nhanh, sau khi tiến vào Đằng Không thì cấp tốc có được sức chiến đấu, kế tiếp chuyển tu《 Vạn Văn Kinh 》cũng không quá phức tạp.”
Tô Vũ lắc đầu, “Không chuyển tu, khai 72 Thần khiếu, loại tu luyện một đường đều được!”
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Văn Trung thay đổi.
Cơ sở văn quyết khai 72 Thần khiếu!
Nghĩa là không cần chuyển tu công pháp, có thể ở dưỡng tính một thời gian rồi trực tiếp tiến vào Đằng Không. Nếu thần văn và ý chí lực đuổi kịp là có thể tiến cấp Lăng Vân, thậm chí là Lăng Vân cửu trọng?
Mấu chốt ở chỗ, thứ này có thể giúp rất nhiều người ở giai đoạn dưỡng tính bắt đầu tu luyện từ nhỏ, mà không cần phải chờ đến Đằng Không mới được.
Chu gia có cường đại không?
Một bộ cơ sở văn quyết khai 24 Thần khiếu đã coi như bảo bối!
24 Thần khiếu và 36 Thần khiếu chênh lệch không lớn, nhưng một khi tới 72 Thần khiếu, đó chính là khác nhau như trời với đất, nhanh chóng thay đổi toàn bộ thế cục lĩnh vực Văn Minh sư, thế cục dưới Sơn Hải!
Cho mọi người một ít thời gian, 3 năm, 5 năm, có lẽ một đám Lăng Vân sẽ ra đời!
Sắc mặt Văn Trung trở nên trầm trọng, thứ này quan trọng hơn nhiều so với tưởng tượng của ông.
Tô Vũ thật đúng là khiến cho người ta kinh hỉ!
Không, kinh hách.
72 Thần khiếu, có thể truyền ra sao?
36 Thần khiếu thì có thể, nhưng 72 Thần khiếu, giờ phút này Văn Trung khó mà trả lời hắn được, ông dè dặt đáp: “Cái này cần hỏi Chu Phủ chủ, một khi ngươi truyền bá cơ sở văn quyết 72 Thần khiếu, Nhân tộc không dám động, không thể động, nhưng Vạn Tộc Giáo tập sát, ám sát không phải ít, kể cả Vạn tộc cũng sẽ nhằm vào ngươi, đương nhiên nếu ngươi không ra Chư Thiên chiến trường thì bọn họ cũng không đến mức vì một bộ công pháp có thể có ảnh hưởng dưới Sơn Hải mà cho vô địch xâm nhập Nhân cảnh.”
“Nhưng ngươi sẽ mang đến cho chính mình phiền toái rất lớn, trừ phi ngươi ở lì trong viện nghiên cứu, đồng thời Chu gia cần phải bảo vệ ngươi chặt chẽ mới được!”
Văn Trung hít sâu một hơi: “Tô Vũ, ngươi phải biết rằng, nghiên cứu giả Văn Minh sư mới là kết tinh trí tuệ, các đại phủ đều coi trọng, Vạn tộc cũng thế, ám sát sẽ ùn ùn không dứt!”
Tô Vũ gật đầu, “Ta biết, nhưng không dám mạo hiểm lại muốn nổi danh, dựa thế, thổi quét đại thế, vậy thì không có khả năng! Cơ sở văn quyết 72 Thần khiếu là thứ tốt, ta biết điều đó, nhưng như ngài nói, kỳ thật thứ này chỉ có thể thay đổi thế cục dưới Sơn Hải, không phải trên Sơn Hải!”
Đây là một loại thủ đoạn.
Không đến Sơn Hải, không tính là cường giả bá chủ.
Lăng Vân dù nhiều thì cũng không thể thay đổi đại thế, dù Vạn tộc chặn đánh đòi giết Tô Vũ thì cũng sẽ không trả giá quá lớn, tỉ như dùng vô địch giết hắn, xác suất này không cao, nhưng Nhật Nguyệt thì đúng là hoàn toàn có khả năng.
Sắc mặt Văn Trung biến đổi liên tục!
Công pháp công khai sẽ khiến thế cục Nhân cảnh xuất hiện một ít biến hóa, mấu chốt ở chỗ Đại Minh phủ vốn điệu thấp rất có thể sẽ thay đổi trong nháy mắt, trở thành tiêu điểm chú ý của Nhân cảnh!
“Đi, đi tìm Phủ chủ!”
Văn Trung không dám kiến nghị điều gì với Tô Vũ, cũng không dám nhiều lời, một Lăng Vân như ông không thể làm chủ việc này, phải hỏi Chu gia.
Tô Vũ cũng không nói nhiều, thu thập một chút đồ vật, nhìn về phía Ngô Lam vẫn đang tập trung giải phẫu con rối, cảm thấy bất đắc dĩ, rốt cuộc nàng ta có nghe bọn họ nói chuyện gì hay không vậy?
Nhưng đúng là khi Ngô Lam nghiêm túc thì rất có dáng vẻ của một nhà nghiên cứu.
Cũng đúng, có lẽ nàng thích hợp con đường này hơn.
Trước khi vào cao đẳng học phủ, Ngô Lam đã từng hỗ trợ Văn Minh sư hoàn thành không ít công tác phiên dịch, nắm giữ nhiều ngôn ngữ hơn Tô Vũ rất nhiều.
Không ngắt quãng Ngô Lam còn đang chuyên chú giải phẫu, Tô Vũ và Văn Trung nhanh chóng thu dọn một ít công pháp bày bừa xung quanh rồi đi ra khỏi viện nghiên cứu.
...
Giờ phút này, sắc trời đã tối đen.
Nhưng Đại Minh Văn Minh học phủ vẫn náo nhiệt như cũ, các học viên kề vai sát cánh, vui vẻ nói chuyện, có người nói chuyện yêu đương, có người ngâm thơ đối chữ.
Văn Trung nhìn thoáng qua, rồi lại nhìn về phía Tô Vũ mặt mày nghiêm túc.
Ông thở dài một tiếng!
Ông không biết, Tô Vũ gia nhập Đại Minh Văn Minh học phủ rốt cuộc là chuyện tốt hay xấu, nhưng ông biết, tương lai có lẽ Đại Minh phủ sẽ không còn thái bình.
Vạn tộc hội tụ đến tiêu điểm, Nhân tộc cũng vậy.
Hơn nữa, khi công pháp này công khai, thay thế《 Vạn Văn Kinh 》của Cầu Tác Cảnh, nếu làm không tốt thì chắc chắn sẽ mang tới rất nhiều phiền toái.
Đi vài bước, Văn Trung lại mở miệng: “Một bộ công pháp có thể sáng lập cả một gia tộc! Chẳng hạn như《 Vạn Văn Kinh 》truyền thừa trong học phủ, phân hai bộ phận là Đằng Không và Lăng Vân, một lần đổi, Đằng Không có giá từ 200 điểm công huân, Lăng Vân là 500 điểm công huân, tổng hợp lại, một bộ công pháp tốn 700 điểm công huân!”
“Học phủ lấy ra 10%, đại phủ địa phương lấy ra 30%, Cầu Tác Cảnh lấy ra 20%, còn lại 40% thuộc về người sáng tạo!”
“Một vị Lăng Vân cảnh không đổi ý chí chi văn, công pháp đơn thuần đã là 700 điểm công huân, người sáng tạo nhận được 280 điểm công huân, Tô Vũ, ngươi biết Nhân cảnh có bao nhiêu Văn Minh sư không?”
Tô Vũ lắc đầu, hắn không rõ ràng lắm.
“Văn Minh sư Đại Minh phủ, ta chỉ nói Đằng Không cảnh trở lên, đại khái có 1 vạn người.”
“Nhiều như vậy sao?” Tô Vũ kinh ngạc: “Ở Đại Hạ Văn Minh học phủ, Văn Minh sư chỉ có hơn 500 người.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.